..::Precious Big Bang::..

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

it's all about Big Bang & V.I.P HDfamily


2 posters

    OH MY GOD!

    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 3:52 pm

    Author: SaoKhueCry@ wattpad
    Long Fic
    Cre: wattpad
    CHAP 1: ƯỚC MƠ, RỒI CƠ HỘI

    Chào! Tôi là Brenda. Tên thật là Lâm Gia Kiều, (Chắc tên hơi bị sến nhỡ, nên tôi mới muốn dùng thêm tên tiếng Anh nữa). Là người Việt Nam 100% (Tôi phải nói điều này vì ai nghe tên tôi cũng bảo tôi là người trung Quốc). Ba mẹ tôi “khá” giàu, tôi nghĩ vậy vì cha mẹ của tôi thật sự “rất giàu” (không biết nói sao nhưng khiêm tốn là tốt nhất). Tôi rời nhà từ năm 18t, học Đại Học 3 năm, và tôi nhận được một phần thưởng từ cha mẹ tôi: 50 triệu (thật đấy), và họ nói với tôi rằng:

    -Đây là tiền của con, hãy dùng nó vào việc gì con thích.

    Dĩ nhiên là tôi rất phân vân khi cầm số tiền ấy trong tay (tiền mà). Tôi bỏ ra gần 2 tuần để suy nghĩ việc này, vào ngày cuối của tuần thứ hai, tôi cùng nhỏ bạn thân đi xem bói. Thực ra tôi chẳng mê tín gì mấy, chỉ tại ham hố và muốn thư giãn đầu óc một tí nên cũng đi với nhỏ bạn. Nhỏ chở tôi vào một con hẻm ngoằn nghèo và có nhiều ổ gà, rồi chúng tôi dừng lại trước một căn nhà khang trang và cũng khá lớn. Quái, thầy bói mà ở nhà sang vậy à, đúng là khác xưa quá.

    -Kiều- Nhỏ gọi- Vào trong đó đừng nói gì nhiều, bả hỏi gì thì trả lời nấy!

    -Biết mà, mà bà cô đó tên gì?

    -Huyền Diệu- Tôi khẽ nhăn mặt khi nghe cái tên ấy, (giống tên nhân vật đóng trong phim Cô gái xấu xí, mà tôi lại chúa ghét cô ấy).

    Hai chúng tôi bước vào nhà (yêu khí nồng nặc), sau khi nhò đã giải đáp mọi thắc mắc của tôi. Và tôi đã mém té xỉu khi nhìn thấy “ Bà cô” mà nhỏ bạn đã nói với tôi. “Bà cô” ấy là đàn ông, thực sự là đàn ông 100% lun ấy. Như biết tôi đang sốc nặng nhỏ bạn khẽ khều tôi để tôi kịp hoàn hồn lại mà bước tiếp vào nhà.

    Bây giờ tôi và nhỏ đang yên tọa đối diện với Huyền Diệu, bỗng “cô ấy” cất tiếng:

    -Cô gái! Vận may đang đến với cô đấy- H.Diệu nói, chỉ vào tôi

    -Em?- Tôi hơi bối rối, và hỏi lại lần nữa cho chắc ăn, khỏi bị hố

    -Đúng-H. Diệu trả lời rồi nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi lại nhìn tôi nói tiếp- Bắt đầu từ ngày mai, tôi khuyên em hãy đi tìm một nửa của mình. Nhớ lời tôi, tìm kiếm ở nơi mà người em cần đang ở đó, chị chắc chắn rằng người em nhắm tới sẽ để ý đến em.

    Tôi ngẩn người ra một lúc khi nghe “bà cô” nói. Nhỏ bạn lại đẩy nhẹ vào tay tôi lần nữa, tôi vội rút 2 tờ 200.000 ra, rồi đẩy vào cái ống heo bằng vàng trên bàn (tôi chắc nó bằng vàng vì mấy bà thầy bói bi\ây giờ hay chơi sang lắm).

    Tôi chào H.Diệu rồi ra về, nhưng vừa bước đến cửa thì tôi bị kêu lại, H.Diệu dúi vào tay tôi sợi dây chuyền hình con bò cạp (là chòm sao của tôi) và nói với tôi rằng:

    -Sợi dây này sẽ đem lại nhiều may mắn. Khi nào xong thì nhớ báo chị biết nha. Em có số “hưởng” đó- H.Diệu vừa nói vừa cười, làm tôi sởn cả gai ốc, lúc này nhìn H.Diệu, tôi lại nhớ đến lần đâu tiên tôi đi hội chợ cùng mấy anh, tôi đã bị mấy “chị” ấy nắm tay làm tôi sợ đến khóc thét (=.=).

    - - - - - - - - - - - - - - - - -


    Bây giờ là 12h15, Từ lúc đến nhà H.Diệu đến giờ đầu óc tôi cứ nghĩ hoài đến chuyện đó. Lạ, hình như có ai đang nhìn lén mình thì phải. Hjx, tôi là chúa suy đoán lung tung, cái tấm poster của Big Bang đang gắn phía sau lưng tôi đây này, hình như nó đang động đậy thì phải (hjx). Tôi ngồi dậy, xoay lại nhìn vào tấm poster, ôi, lại là anh ấy, TOP lại nhìn tôi nữa đấy (tính mơ tưởng viễn vông). Ánh mắt của TOP lạ thật, khác mọi ngày, một điều gì đó thôi thúc tôi ngồi dậy, khởi động máy tính. Lại thêm một điều kì lạ nữa, mọi ngày cái máy của tôi cà tàng lắm mà, sao hôm nay nó chạy nhanh như gió vậy =.=? Một hành động quen thuộc, tôi Sign in vào Yahoo… chẳng có ma nào onl giờ này hết, chán, định sign out thì :

    -BUZZ!! Hi! I’m Korean- Một nick lạ đã nói với tôi như thế ấy, nào, lỡ rồi thì thực hành Anh Ngữ luôn vậy. Tôi trả lời: ( P/S của tác giả: Ghi Tiếng Việt đi ha, hok lẽ ghi Tiếng Anh {Chúa ơi, con bị ngu Tiếng Anh})

    -Thật à?

    -Tôi thấy nick của bạn trên chat room- Nick lạ ấy trả lời, cực kì nhanh

    -Tôi không tham gia chat room?!- Tôi trả lời kèm theo cái emo ngạc nhiên

    -À.. Chat room của 4rum Big Bang ấy- Tiếp tục

    Cuộc nói chuyện với tôi và cô bạn ấy kéo dài gần 1 tiếng đồng hồ, bọn tôi khá hợp tính nhau và chị ấy hơn tôi 2 tuổi, là Admin của 4rum của Big Bang, cha mẹ mất trong một chuyến bay và chị ấy sống cùng với người em trai 5t (thật lạ là tôi lại tin răm rắp khi lần đầu nói chuyện trên mạng). Khi mất ông bà để lại cho chị một công ty không nhỏ, cũng không thể gọi là lớn.
    -Có muốn đến Seoul một chuyến không?

    -Muốn nhưng…

    -Không có tiền?

    -Không phải, thật ra em rất muốn đến đó và muốn ở đó một thời gian đủ để tìm hiểu về Seoul và…

    -Gặp Big Bang hả?

    -Trúng phóc, nhưng…

    -không có chỗ ở?

    -Uhm…

    -Sao em không đến nhà của chị, nhà chị rộng mà ở có 2 người thôi, còn một phòng trống, có muốn không?- Chị ấy trả lời kèm theo cái emo nhe răng cười.

    -Chị nói thật hả- Tôi hỏi vì còn không tin là một người lần đầu gặp mặt lại tốt với tôi như vậy.

    -Thật sao không?


    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 3:55 pm

    CHAP 2: BẮT ĐẦU VỚI RẮC RỐI



    Tôi đang ở nhà của chị Athena và dĩ nhiên là tôi đang ở tại Seoul đấy, không thể tin được, tôi nuôi nguyện vọng được đến nơi này một lần và tưởng chừng như điều này không thể xảy ra được, vậy mà giờ đây tôi đang ở ngay đây, nơi mà TOP- Big Bang cũng đang sống.
    Nhà của Athena thật sự làm tôi phải kinh ngạc, đó là một căn biệt thự 100% và có một vườn hoa rất rộng (rất khâm phục chị ấy vì bận rộn với cái công ty như vậy mà vẫn chăm được vườn hoa). Tôi không biết nói tiếng Hàn nên thường dùng Anh ngữ để trao đổi với chị ấy, tôi tin vào khả năng Anh ngữ của tôi!!! Ngày hôm nay chợt chị hỏi tôi khi cả hai đang ngồi ăn cơm:
    -Em có muốn gặp Big Bang không?

    -Cái gì? Chị vừa nói gì? Big Bang? Oh my God? Sao có thể được hả chị?

    -Sao không? Nhớ lại đi, chị là Admin của 4rum FanClub mà, gặp Big Bang là chuyện bình thường!! Sao muốn đi không?

    -Đi chứ chị? Mà khi nào hở chị?

    -Ngày mai Big Bang có một show diễn, không lớn lắm nên chị sẽ đưa em vào sau cánh gà và…

    -Gặp Big Bang? Em được gặp mấy anh ấy thật sao?

    -Thật sao không?

    -Mà khoan đã! Sao chị tốt với em vậy? Không có lý do nào mà chị lại đối xử quá tốt với em như thế.- Tôi hỏi một cách nghi ngờ

    -Tại chị thấy em có gì đó đặc biệt!- Chị ấy nói với một ánh mắt cũng hơi… đặc biệt.

    -Đặc biệt? Là sao? Sao mới là đặc biệt?

    -Thì.. Thì làm sao chị giải thích được, tự nhiên có linh cảm vậy thôi, mà em đừng thắc mắc chị từ nhỏ đã có tính hiếu khách rồi- Chị vừa nói, vừa cười làm cho tôi cũng thấy yên lòng.

    -Em sắp gặp TOP rồi- Tôi hét lên, chị Athena bật cười nhưng rồi chị nói:

    -À.. Khi gặp TOP dù có thix anh ấy cách mấy em cũng cố mà giấu đi hiểu chưa?

    -Sao lại thế?

    -TOP sẽ không bao giờ iu fan nữ của mình đâu!

    -Sao chị biết em muốn TOP iu em?

    -Fan nữ nào mà không mong ước vậy với idol của mình?
    - - - - - - - - - - - - - - - - -



    Tôi đang ở trong cánh gà nơi mà Big Bang sắp xuất hiện đây. Cuộc trình diễn bắt đầu lúc 9h, bây giờ là 8h vậy mà hàng ghế khán giả toàn người là người.Ôi, Các anh ấy đến rồi, tôi phải tranh thủ thôi.
    - - - - - - - - - - - - - - - - -



    Bây giờ Big Bang đang ở ngoài sân khấu và đang trình diễn hết sức tuyệt vời (đặc biệt là TOP). Lúc nãy khi nói chuyện với họ, tôi đã cố gắng giấu đi tình củm của tôi dành cho TOP (đau lòng quá đi!!). Quả thật tai nghe không bằng mắt thấy, từ trước đến giờ tôi chỉ thấy hình ảnh Big Bang qua các clip trên Youtube, qua những hình ảnh trên 4rum và tôi kết luận bằng từ : “Tuyệt vời”, và bây giờ khi gặp họ tôi phải nói thêm hai từ nữa là họ “Trên cả tuyệt vời”. Có tin không khi bạn tận mắt thấy họ đùa giỡn và chơi “Oẳn tù tì” (hjx)? Có xúc động đến sắp ngất khi một người chưa bao giờ tận mắt thấy Big Bang và bây giờ đang nhìn thấy họ luyện lại bài hát sắp diễn cùng nhau. Quả thật là tôi sắp tắt thở rồi đây.

    - - - - - - - - - - - - - - - - -



    Hiện tôi đang trên xe riêng của chị Athena. Sau khi họ diễn xong chúng tôi đã cùng nhau đi ăn, nhưng tiếc là không có TOP. Tae Yang đã nói:
    -TOP dạo này hơi lạ, cậu ấy ít đi chung với chúng tôi như lúc trước, hình như là có chuyện gì không tốt nhưng chúng tôi hỏi mãi mà cậu ấy vẫn không chịu nói.

    Quả thật khi đã gặp TOP rồi tôi có cảm giác hơi sợ TOP, mặc dù tôi đang cố gắng để gạt bỏ cảm giác ấy ra khỏi đầu óc. À… Sau khi ăn cùng Big Bang, chị Athena nói với tôi rằng chị ấy bận vài chuyện ở công ty và bảo tôi về nhà trước bằng xe riêng của chị ấy, vì vậy mà giờ tôi đang ngồi trên xe một mình cùng với chú tài xế. Khoan đã… Ai đó trông giống như là… là TOP.
    - - - - - - - - - - - - - - - -



    Hjx… Bây giờ là 1h sáng tôi không ngủ được vì… vì tôi đang nằm cạnh TOP, khoan đã… tôi và TOP không có chuyện gì hết, Lúc tôi nhìn thấy TOP tôi đã bảo chú tài xế dừng xe lại ngay, tôi xuống xe để nhìn rõ hơn người trên đường là ai, và quả thật người đó là TOP, anh ấy đang say. Đúng là say đến nỗi không còn biết trời trăng gì hết. Sau đó TOP đã đón l một chiếc taxi rồi nói gì đó với người lái xe, chiếc xe chở chúng tôi đến một nhà trọ hạng sang (đáng ra phải có ai đó ngăn tôi lại lúc này chứ). Và kết quả là thế này đây, tôi đang nằm đây cạnh TOP và anh ấy đang ngủ say sưa. Nhắc lại lần nữa TÔI VÀ TOP THẬT SỰ KHÔNG CÓ CHUYỆN GÌ.
    - - - - - - - - - - - - - -



    À… Bây giờ là 1h chiều, tôi thật sự đang rất bấn loạn tinh thần. Cái chuyện hôm qua của tôi với TOP giờ đang đi theo một con đường “rất tồi tệ”, chắc tôi phải dùng từ “rất rất tồi tệ” thì sẽ đúng hơn.Hôm qua: Tôi nằm (cạnh TOP) ôm cuốn nhật kí rồi ngủ lúc nào không hay. Sáng tỉnh dậy thì… thì TOP đang ôm chặt lấy tôi và… vẫn còn ngủ. Cứ tưởng tương tôi là cái “gối ôm” còn TOP là người “ôm gối”, vâng, cảnh tượng lúc đó là thế đấy. Chắc tôi sẽ đơ như thế nếu TOP không bắt đầu… thức giấc. Sau đó anh ấy ngồi dậy và nhìn xung quanh (chắc anh ấy đang định thần lại xem mình đang ở đâu) Rồi, TOP hét lớn và nói gì gì đó bằng tiếng Hàn:

    -##&##$%*%@#@!%^&$#*&*$##$#$%$!!!!!!!

    -Em không thể nghe tiếng Hàn!

    -OK! Xin lỗi!

    -Cái gì? Anh đang nói tiếng Việt đấy à???

    -À.. chút chút thôi… học trực tuyến mà!! Khoan đã…

    -Gì?

    -KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC!! CHÚNG TA ĐANG LÀM GÌ VẬY? Tối hôm qua, anh uống rượu say rồi đi về một mình mà, sao em lại ở đây?

    -Hôm qua… em… em uống rượu cùng anh, không nhớ à?- Tôi hỏi TOP, tôi đang nói dối một cách trắng trợn.

    -Làm sao đây? Cánh báo chí mà biết chắc… mà hôm qua chúng ta đã làm gì?

    -Em không biết chắc không có gì đâu, em cũng không nhớ.

    -Sao em lại bình tĩnh vậy chứ?

    TOP vừa dứt câu thì cửa phònh vụt mở, PHÓNG VIÊN, hàng chục phóng viên đang đứng trước chúng tôi, chắc chúng tôi sẽ ngồi đó luôn rồi, nhưng mô5 hồi sau thì chị Athena đến, chị nắm tôi và TOP, kéo chúng tôi ra khỏi đám phóng viên “mọi rợ” íh. Trong lúc ra ngoài chị nói vào tai TOP:

    -Xe của anh đang ở ngoài, Mr Yang và những người còn lại đang ở ngoài đó. Lên xe rồi về, tối ta gặp lại.

    Tôi chỉ còn biết im lặng cho chị ấy kéo đi, cúi gằm mặt xuống. Tiếng ồn ào chấm dứt khi Athena đóng cửa xe lại, chị vào ngồi phía sau cùng với tôi:

    -Chị à! Em…

    -Định xin lỗi chị à, để dành chuyện đó cho buổi tối hôm nay đi, chị thật là hết biết em, tại sao lại để những chuyện như vậy xảy ra chứ?

    -Xin lỗi…

    -Thôi, chị la vậy thôi nhưng cũng không giận em nhiều đâu. Tối nay 7h Mr Yang và Big Bang sẽ đến nhà chúng ta. Một chút về chị sẽ đến công ty đến chiều sẽ về nhà, chị tranh thủ về sớm phụ em chuẩn bị. Về nhà thư giãn đi.

    Sao không ai lấy con dao đâm thẳng vào tôi ngay bây giờ nhỡ, để tôi chết còn hơn cho tôi chúng kiến cảnh tượng tôi đang làm người khác phải khổ vì tôi. Quả thật có scandal tình cảm với một nam ca sĩ đang “hot” thì cũng rất oách đấy chứ, huống gì tôi đang có scandal với thần tượng số 1 của tôi. Nhưng thà không có còn hơn, trời ơi sao giờ tôi thấy hận “bà” Huyền Diệu quá.
    - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 4:04 pm



    CHAP 3



    9h tối, cách đây hai tiếng đồng hồ tôi đã thật sự rất hối hận và giờ sau hai tiếng đồng hồ ấy tôi lại hối hận hơn nữa. Tôi về nhà và ở lì trong phòng không hé cửa. Suốt mấy tiếng đồng hồ tôi ngồi trên giường không làm gì hết, không ngủ, không nghe nhạc, không đọc sách mà chỉ nhìn vào tấm hình mini của TOP thôi. Rồi em trai của Athena buộc tôi phải rời khỏi phòng, nó đòi tôi pha sữa cho nó, chuyện này tôi làm được, nhưng nó lại đòi thêm một cái nữa làm tôi bực cả mình, nó cứ nói mãi cái từ “Big Bang, Big Bang” và chỉ vào cái đầu đĩa, ý gì đây, bật nhạc của Big Bang chứ gì nữa. Hừm, nếu nói được tiếng Hàn chắc tôi đã hét vào mặt nó rằng: “CHỊ ĐANG GẶP RẮC RỐI VỚI MẤY ANH IDOL CỦA NHÓC ĐẤY NHÓC À!!!”
    Sau khi đáp ứng được tất cả yêu cầu của thằng nhỏ thì đồng hồ đã chỉ 5h45, chị Athena cũng vừa về. Chúng tôi nấu mì ăn và làm một số món ăn nhẹ với nước uống chờ “họ” qua. 6h50, có tiếng chuông cửa:
    -Em ra mở cửa giùm chị đi- chị Athena nói

    -Em?

    -Có đi không?- Chị nhướng mày hỏi

    -Đi ngay!

    Tôi hối hả … chiếc xe du lịch chầm chậm chạy vào, và tôi có một cảm giác rất chính xác là: tất cả những người trên xe đều đang chằm chằm nhìn vào tôi qua kính xe. Sao tôi lại phải ra mở cửa để rồi phải “tận hưởng” cái cảm giác khó chịu đó vậy?? Mà nghĩ cũng lạ, chị Athena sở hữu một căn nhà rộng như thế mà lại không mướn lấy một người làm để dọn dẹp nhà. Cứ nghĩ đến việc phải dọn dẹp một căn nhà “hoành tráng” như thế này là tôi lại muốn tự giận ấy.

    Mr Yang và Big Bang đã ngồi vào ghế, không khí thật căng thẳng cho đến khi Mr Yang nói trước:
    -Brenda? Là cô à?

    -Vâng - Tôi trả lời, chắc là không ai nghe được ngoài tôi

    -Không cần phải sợ tôi đến vậy đâu- Mr Yang nói, mà không sợ sao được khi tôi thấy ông trên các clip về phim tài liệu của Big Bang chứ. Lúc này tôi mới dám ngước lên nhìn tất cả những gương mặt của Big Bang: G-Dragon, Tae Yang, TOP, Dae Sung và Seung Ri.
    -Chúng ta phải giải quyết chuyện này thế nào?- Athena hỏi, tim tôi nhói lên một cái, tôi không muốn nghe câu trả lời vì dù thế nào chắc rằng nó sẽ bất lợi cho TOP

    -TOP… phải rời khỏi Big Bang- Mr Yang nói, nhỏ nhưng cũng đủ cho mọi người nghe thấy. Năm thành viên của Big Bang không nói gì, không ngạc nhiên. Thật kinh khủng, tôi đã gây ra chuyện gì cho TOP thế này???

    -Không! TOP không thể rời khỏi Big Bang được, TOP là rapper của nhóm mà, thiếu anh ấy làm sao có thể…- Tôi nói nhưng bị TOP ngắt ngang

    -Ji Yong vẫn có thể làm thế vai trò của anh- TOP nói

    -TOP, cậu không được nói vậy, cậu phải nói gì đi chứ, làm sao mà Big Bang có thể thiếu cậu được chứ?- G-Dragon nói

    -Mr Yang à, Big Bang cần TOP, Big Bang là 5 mảnh ghép khác nhau, một bức tranh phải có đầy đủ các mảnh ghép thiếu một mảnh chúng ta không thể…- Dae Sung cãi tiếp

    -Có thể làm gì để bù đắp chuyện này chứ?- Mr Yang nói- Chẳng lẽ để người ta loại trừ TOP ra khỏi ngành giải trí sao? Thà tự rút lui còn tốt!

    -Tôi sẽ rời khỏi Big Bang- TOP nói

    -TOP… không được mà- đến lượt tôi lên tiếng, nước mắt tôi rơi ra rồi.

    -Chuyện đã rồi, còn làm gì được nữa. Cảm ơn tất cả đã cho tôi một khoảng thời gian đẹp, cảm ơn- TOP nói rồi… bỏ đi. Tôi không biết được là đã vào phòng bằng cách nào, chỉ biết tôi khóc rất nhiều và rất nhiều. Ối… lại khóc nữa. Không được, mai tôi phải gặp Mr Yang, không thể để TOP phải từ bỏ ước mơ của mình.




    Tôi lại đang tự giam mình, hồi hộp lắm. Bây giờ là đúng phóc 2h chiều, còn 4 tiếng nữa tôi sẽ đi đến cuộc họp báo.

    Sáng hôm nay tôi đã đến gặp Mr Yang, vừa ra khỏi nhà, tôi thấy tiệm tạp hóa kế bên có trưng những quyển báo “hot” kinh khủng, không “hot” sao được khi trên đó là hình của tôi & TOP, tôi bước đi thật nhanh không ngoái đầu lại, thật khó chịu khi nghĩ đến cảnh tượng hình của mình bị đăng trên báo và kèm theo đó là những lời lẽ không tốt cho lắm.

    Thật sáng suốt khi sáng nay tôi đã chọn một bộ cánh màu đen và một cặp kiếng mát to đùng che gần hết gương mặt, chắc không ai nhận ra tôi là cô gái trên tờ báo đâu. Cuộc nói chuyện của tôi và Mr Yang như sau:

    -Mr Yang, TOP không thể rời khỏi Big Bang.

    -Còn lựa chọn không?

    -Tôi sẽ trình bày cho ông nghe hết mọi chuyện- Tôi nói rồi trình bày tất cả cho Mr Yang, ông vừa nghe tôi kể, im lặng và đôi lúc ông gật đầu nhè nhẹ. Sau khi tôi nói xong ông nói với tôi thế này:

    -Cô có nói dối không đó?

    -Dĩ nhiên là không rồi Mr Yang à. Tôi sẽ không bao giờ làm mất danh dự của mình nếu điều đó không đúng- Tôi hấp tấp nói ngay. Mr Yang nhìn tôi nghi ngờ rồi nói tiếp:
    -Thôi được, tôi tin cô và sẽ để TOP ở lại Big Bang, nhưng chúng ta sẽ mở một cuộc họp báo, và nói tất cả những điều này cho báo giới nghe.

    -Vậy khi nào ạ?

    -Tối nay, 6h được chứ- Mr Yang nói

    -Dạ được, càng nhanh càng tốt- Tôi nói

    -Hmm… tôi thật sự khâm phục cô vì đã chịu nói dối để giúp Big Bang, hay đúng hơn là TOP- Mr Yang nói rồi bỏ đi nhanh như cắt, tôi “đơ” cả người v2i nghe ông ấy nói: “chịu nói dối”. Khoan đã… ông ấy đang hiểu lầm tôi íh. Tôi có nói dối đâu, tôi nói sự thật 100% í chứ. Nhưng không sao, miễn sao TOP được yên ổn là OK rùi. Ôi… tự nhiên tôi qua đây làm gì cho mọi chuyện trở nên rắc rối thế này, cứ tưởng tượng đến cảnh ba mẹ nhìn thấy hình tôi tràn lan trên mặt báo là tôi…



    ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~ ~



    VỪA MỚI ĐI HỌP BÁO VỀ . Danh dự của TOP đã được hòan lại, Big Bang vẫn tiếp tục họat động với năm thành viên hòan hảo. TOP nói lời cảm ơn tôi vì đã chịu hi sinh để gíup anh ấy. Tôi rất muốn giải thích cho anh ấy nghe mọi chuyện rằng tôi không nói dối nhưng không có cơ hội để nói với anh ấy, cánh báo chí cứ… Mà khi bọn tôi ra xe, đột nhiên tôi bị “nôn”, lạ, không ăn gì mà cũng bị vậy. Năm anh chàng nhìn tôi bằng một ánh mắt kì lại, Dae Sung đỡ tôi dậy và hỏi:
    -Em có sao không đấy?

    -Không sao mà- Tôi phản xạ một cách hơi mạnh đối với lời hỏi thăm của Dae Sung. Họ vẫn nhìn tôi bằng một ánh mắt nửa nghi ngờ, nửa lo lắng. Tae Yang chợt hỏi:

    -Bọn anh đưa em về nha!

    -Không! Em tự đi về được rồi, xe của chị Athena đang đợi em mà!- Tôi vội xua tay và trả lời thật nhanh, rồi TOP đến cạnh tôi và nói:

    -Nếu có chuyện gì thì cứ gọi cho anh đó- Lạ, tôi hại anh ấy ra nông nỗi này mà vẫn còn lo lắng cho tôi, chắc tại hiểu lầm(chứ còn gì nữa). Taxi đến, tôi vội vã ra về để họ khỏi cần hỏi han tôi đủ điều nữa. Cửa taxi đóng lại, cảm giác bị nhìn chằm chằm vẫn chưa dứt, cho đến khi chiếc xe rẽ trái.

    Trời ạ, lúc nãy ăn cơm với chị Athena đột nhiên tôi lại “nôn” lần nữa. Athena đã rất lo lắng và hỏi tôi thế này:
    -Em có chắc là em và TOP không có chuyện gì không đó?

    -Đương nhiên là không rồi- Tôi lớn tiếng và vội xin lỗi chị ấy, gần đây tôi không thể nào kiểm sóat được giọng của mình khi nói.

    -Um… Có gì em phải nói cho chị biết, không được tự làm một mình đâu đó

    -Làm cái gì hả chị?- tôi ngây ngô hỏi vẫn chưa hiểu ý của chị ấy là gì. Sau đó chị Athena bảo tôi nên đi ngủ sớm, tôi vào phòng, ngồi viết nhật kí và bây giờ tôi chợt nghĩ ra: Bọn họ (tức chị Athena và Big Bang) vẫn nghĩ tôi và TOP có gì đó, và nghĩ là tôi đã có…(viết ra cái từ đó chả được í).
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 4:10 pm

    CHAP 4

    Tôi đang ở sân bay, rời khỏi nhà lúc 7h30, may là chị Athena vẫn còn ngủ, sẽ không ai biết tôi đi khỏi trừ khi chi Athena “đột nhiên” thức sớm. Chuyến bay đáng ra phải bắt đầu lúc 9h, nhưng lại bị hõan lại 1tiếng đồng hồ nữa. Vậy là 10h tôi mới có thể rời khỏi Seoul này.Mơ ước của tôi thành hiện thực, tôi được gặp Big Bang và chuyện này đã đi quá xa đến nỗi tôi không thể kiểm sóat được.

    Tôi đã ở đây được hai tuần, khoảng thời gian khá ngắn để quen với cuộc sống của người ta, nhưng tôi thấy yêu nơi này quá. Tôi càng không muốn rời khỏi đây chút nào, muốn ở lại với Top. Rủi… rủi anh ấy vẫn sẽ có 1% cơ hội cho fan nữ của anh ấy thì sao và tôi cũntg có thể là 1% ấy vậy. Trước khi đi, tôi đã viết một lá thư, chắc lá thư này quá ngắn để tôi có thể gửi tất cả những tình cảm của mình cho chị Athena, nhưng tôi không biết nên ghi những gì nữa… Chỉ có thể ghi bao nhiêu đó, tôi sợ ghi nhiều quá, sẽ làm tôi khó từ bỏ nơi này.
    Chị Athena!
    Em là Brenda đây. Khi đọc lá thư này chắc em đã sắp đến Việt Nam rồi. Em đã quá hạnh phúc khi được đến đây, gặp thần tượng của em và cả người em.. có thế nói là yêu. Có mấy người con gái được may mắn như em hả chị?

    Em cám ơn chị đã giúp đỡ em trong những ngày qua, thật sự chị quá tốt với em nhưng em lại đem nhiều rắc rối đến cho chị. Em không biết làm gì ngoài việc cám ơn chị.

    Chị à, chuyện của em và TOP, chuyện mà em đã nói với cánh báo chí ấy, tất cả là sự thật, sự thật hoàn toàn luôn ấy. Em không có gì với TOP hết. Chỉ một chút tham lam và ích kỉ đã làm mọi chuyện ra thế này.

    Em sẽ đến thăm chị vào dịp khác. Vẫn liên lạc nha chị. Gửi lời xin lỗi của em cho Big Bang và cả Mr Yang nữa. Em của chị
    Brenda Lâm
    - - - - - - - - - - - - - -
    “Chuyến bay về Việt Nam sẽ khởi hành trong vòng 30’ nữa. Hành khách hãy kiểm tra hành lý của mình cẩn thận lần nữa”- Tiếng cô nhân viên vọng ra. Tôi lúi húi kiểm tra vội đồ đạc của mình, lại thêm một thông báo mới

    “Mời cô Brenda Lâm về phòng phát thanh, có người thân cần tìm”

    Đầu óc tôi chậm chạp suy nghĩ: “Brenda Lâm??” Tên ai mà giống tên mình vậy trời??

    “Mời cô Brenda Lâm, quốc tịch Việt Nam đến phòng phát thanh có người cần tìm”- Lần này, phát thanh viên nói rõ hơn nữa. Hình như là mình thì phải [=.=].

    Tôi quýnh cả lên khi nhận ra có người đang tìm mình. Vội vàng vác giỏ và vali đi, nhưng trời xui thế nào, hay chắc tại cái tính bất cẩn thường trực, tôi đứng dậy và hất tung li nước đang để trên đùi của mình. Lụi hụi cúi xuống nhặt cái ly thật nhanh, tay tôi run rẩy khi cái loa cứ phát mãi cái câu “Tìm Người Thân” ấy. Đột nhiên, một bàn tay đưa ra, giật lấy cái vali của tôi. Theo phản xạ, tôi nhăn nhó, và hét lại với người ấy bằng Tiếng Việt:
    -Làm gì vậy, có trả đồ lại cho tôi kôhng thì bảo, tôi đang gấp đấy!!!

    -Ai cho em về??- Người con trai ấy trả lời lại với tôu, giọng nói khàn khàn quen thuộc. Tôi hốt hoảng nhìn lên:

    -TOP??

    -Không may cho em, hôm nay Athena đột ngột dậy sớm, và còn không may hơn khi chuyến bay của em bị đình lại đến một tiếng đồng hồ…

    -Vậy anh đến đây làm gì??

    -Giữ em lại…

    -Nếu chị Athena đã nói cho anh biết mọi chuyên thì anh còn giữ em lại làm gì? Các anh hiểu lầm rồi…

    -Sao cũng được, nhưng đừng đi bây giờ

    -Hazz… Nếu em ở lại thì lại có nhiều rắc rối, cho sự nghiệp của anh và cả Big Bang nữa. Anh buông em ra đi, chỉ tại hôm đó em cũng có một chút rượu trong người, em chỉ muốn đến với Jiyong thôi, chuyện của em với anh là ngoài ý muốn. Em muốn chấm dứt bây giờ, đừng dây dưa thêm nữa- Tôi dứt khóat…TOP buông tay.

    Hình như lúc ấy, mọi chuyện đều rất bế tắc với tôi, đến cả chính tôi cũng không biết là mình đang muốn gì. Cái tôi thật sự cần có phải là TOP? Hay đó chỉ là cảm xúc nhất thời đối với một ngôi sao ca nhạc? Cái tôi thật sự muốn làm có phải là ở lại Seoul này? Hay đó chỉ là một phần của sự ích kỷ và bồng bột?

    Tôi không ưa suy nghĩ nhiều, vậy là cứ bước đi… Một bước…hai bước…Mọi vật nhòe nhoẹt trong con mắt tôi. Hình như mọi người xung quanh đều bước qua tôi thật nhanh, thật nhanh, chỉ có tôi… ngã xuống…

    -Brenda?? Em sao vậy nè??- TOP gọi, tôi nghe và còn nhìn thấy bóng dáng của Athena phía sau TOP nữa. Nhưng thôi, cứ để họ lay mình vậy, tôi chìm vào giấc ngủ, nghỉ ngơi một chút, rồi sẽ về đến nhà thôi.

    - - - - - - - - - -- - - - - - - - - -
    Đây là đâu đây, hình như bệnh viện. Chị Athena ngồi cạnh giường tôi:

    -Em tỉnh hả? Chị nè, nhận ra chị không đó- Chị đưa bàn tay qua lại trước mắt tôi. Nhếch miệng cười, tôi chụp lấy bàn tay chị nói nhỏ

    -Đương nhiên là phải nhớ chị rồi.

    -Ừa, em thấy sao rồi,
    -Choáng váng một chút! Người ta nói em bị gì hở chị?

    -Chỉ tại mấy ngày nay ăn uống không điều độ nên xỉu. Còn em bị ói là tại do đau bao tử thôi- Chị Athena nói, gương mặt thoáng chút thương thương.

    -Um…Mà những người khác đâu rồi chị?- Tôi bồn chồn

    -Họ có chuyện ở công ty, TOP… lo cho em lắm đó…

    -Hì…Giờ thì em có gì với ảnh đâu mà phải lo hở chị??

    -Nhưng… Thôi…chuyện này để người trong cuộc nói, em nghỉ một chút nữa đi-Athena nói định đỡ tôi nằm xuống, thì điện thoại tôi rung nhẹ trên bàm. Là số máy của chị tôi, tôi thoáng lo sợ, hay là không bắt máy, nhưng chắc cả nhà ai cũng biết rồi…

    -Gì thế chị?- Tôi nhấc máy, nặng nề.

    -Con bé này!! SAO BÂY GIỜ CÒN CHƯA CHỊU VỀ HẢ???- Đầu bên kia là giọng nói “ra lửa” của bà chị [=.=]

    -Gì vậy chị??- Tôi khó chịu hỏi lần nữa, ra vẻ nhạc nhiên lắm, nhưng khỏi hỏi cũng biết là bà chị “yêu dấu” của tôi đang nói đến chuyện gì

    -Chuyện của em và anh chàng bên Hàn Quốc ấy, cả Việt Nam này đều biết hết rồi đó- Chị tôi hét qua điện thoại- Về nhà ngay đi

    -Gìơ em chưa về được- Tôi đưa điện thoại ra xa và hét lại với chị, cúp máy. Tôi quay qua Athena:

    -Chắc em phải thu xếp về ngay quá chị à, ở nhà em đang “nháo” lên vì chuyện này!- Tôi thở dài. Khó chịu thiệt, từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ nó gặp chuyện lớn như vậy, lại là chuyện tình cảm nữa chứ…

    -Em nghỉ cho khoẻ cái đã, để mọi chuyện lắng xuống rồi hãy về nhà. Em mà về bây giờ không chừng bị đuổi khỏi nhà luôn đó- Chị Athena nói cố chọc cười tôi

    -Um- Tôi củng ráng mà cười lại với chị, chắc chị cũng thừa nhận thấy nụ cười ấy… rất giả tạo


    ==============================

    Ngày thứ hai trong bệnh viện, vừa tỉnh dậy, tôi đã thấy TOP và chị Athena. Đang nói gì đó với bác sĩ, tiếc là tôi không hiểu họ đang nói gì [=.=] nhưng tôi vẫn cố gắng lắng nghe, từng lời nói của họ. Nếu sau này về Việt Nam, tôi lại quên đi những giọng nói ấy thì sao?? Chắc lúc đó lại khóc hu hu vì nhớ họ mất thôi.

    +Trích: cuộc nói chuyện của TOP và Athena:

    Bác sĩ: Brenda có thể xuất viện rồi, tôi sẽ kê thuốc cho cô ấy uống, vài ngày nữa là khỏe lại ngay. Không cần phải lo nhiều đâu…

    TOP ngây ngô: Vậy…vậy ông có thuốc nào cho bệnh của cô ấy lâu khỏi không??

    Athena húyt vào hông TOP: Ôi!!Anh bị làm sao thế này? Muốn Brenda bệnh là sao hả??

    TOP nhăn nhó: Anh chỉ muốn Brenda ở lại đây lâu hơn thôi!

    Bác sĩ: Thôi, hai người cứ ở đây nói chuyện, khi nào xong thì ra ngoài làm thủ tục cho Brenda xuất viện nhá.

    Athena: À, để tôi đi với ông, chừa chỗ lại cho người ta…làm việc- Xoay qua TOP- Trông Brenda cẩn trhận, có gì thì…nói luôn đi


    Rồi Athena ra ngoài vớ bác sĩ, cuộc nói chuyện kết thúc, căn phòng lúc này chỉ còn tôi và TOP. Tôi vẫn vờ nhắm mắt như vẫn còn đang ngủ. TOP tiến lại gần, dường như tim tôi lỡ mất một nhịp khi TOP ngồi xuống... nắm lấy tay tôi. Anh nói( bằng tiếng Anh):
    -Give me A chance!!- Lạy trời, tôi mất bình tĩnh, rồi vô ý, tay tôi khẽ động đây. TOP đổi…kiểu ngồi và buông tay tôi ra:

    -Tỉnh rồi à? Bọn anh làm thủ tục xuất viện cho em rồi, một chút nữa em sẽ được về nhà ngay.

    -Cám ơn- Tôi nói, nhìn chăm chăm vào TOP, tôi định hỏi TOP lý do tại sao anh không cho tôi về Việt Nam?? Thu hết can đảm, tôi nói:

    -TOP à…- Chợt cửa phòng mở ra:

    -Xong rồi, Có thể về rồi-Chị Athena bật tung cửa (thiệt là muốn quýnh bả hết sức)

    -Chị! Mình về hả chị?- Tôi né luôn chuyện định hỏi TOP. Mất hứng quá mà [=.=]

    -Um.. TOP, anh xách đồ cho Brenda nha- Athena nhanh nhẹn

    - - - - - - - - - - - - - - -

    +Trên xe Athena
    Tôi ngồi suy nghĩ mông lung, cũng không mông lung gì mấy, tôi đang nghĩ về TOP, về câu nói lúc nãy của TOP. Khó hiểu!?!?! Tôi lén nhìn qua chỗ TOP, chắc anh ấy cũng đang để tâm hồn của mình treo trên nóc xe rồi. Một ý nghĩ vụt qua trong đầu tôi =>suy luận:

    Giả thiết 1: Nếu TOP có tình cảm với tôi thật, thì chắc chắc anh ấy sẽ quýnh lên khi tôi đòi về Việt Nam còn không thì…

    Giả thiết 2: nếu TOP có tình cảm với tôi, nhưng vẫn nhút nhát thì tôi sẽ về Việt Nam… và bỏ lại tình yêu của mình [=.=]


    Khả năng nào cũng có thể xảy ra, hy vọng là “giả thiết 1” sẽ đúng để khi ra đi, tôi khỏi phải hối tiếc. Nhưng rủi “giả thiết 2” đúng rồi sao trời?? Phân vân, nhưng từ hồi nhỏ đến giờ, trong người tôi có máu “khóai mạo hiểm” hoặc có tất cả hoặc… không có gì. Vậy là tôi quyết định, thực hiện kế hoạch của mình:

    -Chị à!!!- Tôi gọi

    -Sao em?- Chị Athena khẽ quay đầu về phía sau, Không dám quay cả người đâu vì chị í vẫn đang lái xe mà.

    -Em ở lại đây hết ngày mai rồi sẽ về Việt Nam…- Tôi nói

    -Sao em đi sớm vậy??- TOP hấp tấp, tôi mừng húm vì khi TOP hỏi vậy, giả thiết 1 của tôi sẽ có khả năng xảy ra.

    -Um… Ở nhà còn nhiều chuyện cần em giải quyết, nhất là chuyện vừa qua …

    Một thoáng khó chịu, TOP im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, tôi lại lén nhìn TOP, cố gắng giải đáp cái ánh nhìn xa xăm í, hazz…đúng là một người con trai…khó hiểu!!?

    - - - - - - - - - - - - - - - - -

    +Ngày cuối cùng ở Seoul

    Một tiếng nữa thôi, tôi sẽ rời khỏi Seoul này. Thu dọn tất cả hành lý rồi, tôi ngồi đó, nhìn chăm chăm vào đống hành lý, hàng nghìn ý nghĩ bật ra, mâu thuẫn.

    Tôi trở thành một con người hay suy nghĩ từ lúc nào không biết. Nhớ mấy tuần trước, tôi vẫn là một con bé ngây thơ “vô tội”, nói làm là làm, đi là đi, không suy nghĩ nhiều như vậy. Chắc cũng vì không chịu suy nghĩ thật kỹ, nên giờ đây tôi mới thành ra như thế này.

    Cánh cửa phòng nhẹ mở, chị Athena đưa cái đầu vào:

    -Thu dọn xong hết chưa, Brenda?

    -À! Em xong hết rồi. À…Hôm nay, TOP có đến không chị?

    -Big Bang bận luyện tập cho buổi diễn sắp tới, anh ấy nói nếu tranh thủ được thì sẽ đến với chúng ta.

    -Um- Tôi ậm ừ, thất vọng. Chị Athena bước hẳn vào phòng, ngồi xuống bên tôi, chị kéo lấy tay tôi và hỏi:

    -Em có thật sự muốn đi không?

    -Không đi thì ở đây làm gì hả chị?- Tôi thở dài

    -Tức là không muốn phải không?


    -Um…
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 4:14 pm

    CHAP 4

    Sân bay

    Tôi & Athena ngồi ở hàng ghế chờ, TOP vẫn chưa đến. Người tôi nóng rực, tim thì nhảy loạn xạ, đứng lên rồi ngồi xuống bao nhiêu tư thế nhưng cái đầu của tôi vẫn hướng về cửa chính sân bay.

    5 phút…………………10 phút………………..15 phút………………. Chắc TOP không đến, thường con trai luôn đặt sự nghiệp lên làm trọng, tất cả những quyển tiểu thuyết mà tôi đã đọc hay có những chuyện như vậy mà: “Vì lo cho công việc của mình mà người con trai đó đã bỏ quên người yêu, đến khi giật mình nhìn lại thì người ấy của mình đã đi theo anh chàng nào rồi”. Lâm li.

    Chợt… Tôi cứng người vì những gì mình thoáng nghe thấy, là giọng của TOP. Tôi vội vàng nhìn ra cửa, là Top thật. Anh vừa chạy vừa gọi tên tôi:

    -Chuyện gì vậy anh?-Tôi giả bộ bình tĩnh lắm nhưng trong lòng thì cười hô hố. Chị Athena tằng hắng, tôi bắt gặp TOP khẽ liếc chị ấy một cái:

    -Brenda, Anh đến tiễn em đi…

    -Anh muốn em đi hả?- Tôi hỏi vặn

    -Um..- TOP gật đầu nhưng- À KHÔNG… Không phải như vậy!- TOP gay gắt.

    -Có gì thì nói luôn i, còn 15’ nữa thôi đó. Tui không có biết gì đâu à nha- Athena bóng gió. TOP nắm lấy hai tay của tôi, quan sát xung quanh, dáng vẻ như lúc anh đóng đoạn đầu trong clip Haru Haru vậy.

    Mất bình tĩnh. Tôi run rẩy đến nỗi dường như muốn giựt tay ra mà bỏ chạy (tính tình thất thường, khó kiềm chế bản thân). Quan sát kĩ càng rồi, TOP nói nhỏ

    -Brenda à! Mặc dù em và anh gặp nhau chưa được bao lâu. Nhưng đối với anh, em là một cô gái đặc biệt. Anh không biết, tình cảm của anh đối với em có lâu bền hay không. Anh không biết sau này, anh có thay đổi ý định hay không. Nhưng với anh, với hiện tại bây giờ thì: Anh yêu em!

    Theo dự đóan của tôi, thì lúc này tôi sẽ nhìn lại TOP và nhướng mắt hỏi thế này: “Còn gì nữa không”, sau đó TOP sẽ trả lời thế này: “Anh muốn em ở lại đây với anh”.

    Còn hiện thực thì:

    -Còn gì nữa không?- Tôi nhướng mắt, làm theo kế hoạch => Biểu hiện tốt.

    -Bộ còn gì nữa hả?-TOP ngây ngô, lại còn gãi đầu nữa chứ. [=.=”]. Bình thường thì hành động này của anh rất đáng yêu, nhưng lúc này thì lại đáng “đánh” mới đúng. May cho chúng tôi là Athena đột nhiên đánh mạnh vào lưng TOP:

    -Không còn nữa thì Brenda về Việt Nam à!!- Athena gợi ý [^.^’]

    -À…Anh nhớ rồi!! Em…em ở lại Hàn Quốc với anh vài ngày nữa rồi hả về- TOP nói lần nữa, lần này, anh lại bị Athena đánh thêm một cái vào vai:

    -Trời ơi là trời!! Bộ anh không tính cho Brenda ở đây luôn với anh hả??- Đến nước này thì tôi lại không nhịn nổi nữa rồi, tôi bật cười:

    -Thôi thôi, em hiểu rồi chị à…

    -Vậy…vậy em ở lại đây nhá ??-

    -Không được- Tôi nói nhanh, khỏi cần suy nghĩ, vì dù có thể nào đi nữa thì tôi vẫn không thể ở lại đây lúc này.

    -Sao vậy? Sao lại không?- TOP ngạc nhiên

    -Nghe em nói đây TOP! Em phải về để lo chuyện gia đình, thời gian em đi đã có rất nhiều chuyện xảy ra, nhất là chuyện của em và anh, khi cha mẹ em biết chuyện này thật sự họ rất giận, nên em phải về ngay, anh hứa sẽ chờ em chứ?- Tôi giải thích, trông TOP lúc này cứ y như là một đứa trẻ.

    -Luôn luôn chờ em- TOP nói

    -Đừng buồn, em hứa sẽ qua đây mà?

    -Ngốc, Anh là rapper cứng rắn mà, không buồn đâu mà lo- TOP cười, chắc đang cố làm cho tôi không tự trách bản thân mình. Anh xoa đầu tôi. Thú thật là bây giờ tôi cũng không muốn về. Nhưng để "phụ mẫu" trông chờ ở nhà càng lâu thì khi về càng có nhiều chuyện.

    "Chuyến bay về Việt Nam sẽ khởi hành trong vòng 5 phút nữa"

    Không suy nghĩ, tôi nhón chân hôn nhẹ vào má TOP. Trong giây phút đó, mọi suy nghĩ của tôi đều là một màu hồng ngọt ngào

    -Tạm biệt anh!- Tôi nói, rồi xoay qua Athena- Chị à! Em cám ơn chị nhiều lắm, em không biết nói gì với chị bây giờ nữa, nhưng chị phải hứa là luôn luôn có một phòng trống ở nhà...dành cho em chị nhá!- Tôi ôm chầm lấy Athena, lần này là khóc thật đấy, thương Athena quá đi thôi.

    -Nín nào! Chị và mọi người sẽ luôn nhớ em mà!- Athena nói, vuốt tóc tôi.Tôi lấy tay lau sạch nước mắt. Nhìn TOP, lần nữa. Anh mỉm cười, nụ cười rất khó thấy trong những poster, những đoạn MV. Đây là nụ cười thật sự và... nó chỉ dành cho tôi...

    -Khi nào đến nơi, thì báo cho anh, anh hứa sẽ chờ em.- Tôi gật đầu, kéo hành lý đi. Bước lên máy bay, miệng nói thầm: "Hẹn gặp lại, Seoul"

    - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 4:20 pm

    CHAP 6: NGÀY TRỞ LẠI

    6 tháng kể từ ngày tôi rời khỏi Seoul
    Thời gian tôi ở Việt Nam không có gì gọi là đặc biệt. Ngoài những việc hàng ngày phải đối phó với cánh báo chí và học trực tuyến tiếng Hàn trên mạng.

    Ngày qua ngày, scandal giữa tôi và TOP dần lắng xuống. Bọn phóng viên ấy lại chạy theo những tin tức giật gân hơn.

    Tôi, chị Athena và TOP vẫn liên lạc thường xuyên với nhau. Gia đình tôi đã biết tất cả mọi chuyện. Lúc đầu ai cũng lo lắng vì giữa chúng tôi bất đồng ngôn ngữ và lcả phong tục tập quán, nhưng càng về sau, mọi người lại ủng hộ tôi hơn.

    Về phần Big Bang , công việc của họ đang rất thành công. Album mới nhất của họ “làm mưa làm gió” trên các bảng xếp hạng (Chuyện thường ngày ở huyện) và khoảng một tháng nữa, một live show cực kì hoàng tráng của Big Bang sẽ tiếp tục cuộc hành trình.

    Q: Big Bang đã tồn tại gần 5 năm rồi, vậy côg ty của các anh có bao giờ nghĩ đến chuyện mỗi thành viên trong nhóm sẽ ra riêng không?

    A: Nghe câu hỏi này có vẻ buồn nhỡ- Ji Yong- Thật ra thì cũng có một khoảng thời gian, cty của chúng tôi đã nghĩ đến chuyện này. Chắc chắn sẽ có một ngày chúng tôi sẽ đi trên con đườg của riêng mình. Nhưng tôi nghĩ ngày này sẽ còn xa lắm [^.^’’]

    Q: Vậy, trong nhóm có ai đã tìm được một nửa của mình chưa?

    A:Có, nhưng đây là chuyện cá nhân, chúng tôi không thể nói trước được- Seung Ri úp úp mở mở

    Q: Khi anh nói câu này thì gần phân nửa fan hâm mộ sẽ nghi ngờ anh đấy-Seung Ri cười to- Album Mĩ Tiến của các anh đã rất thành công rồi, còn kế
    hoạch nào cho thị trường ở nước khác không?


    -A: Có lẽ chúng tôi sẽ tấn công vào thị trường âm nhạc ở Thái và Việt Nam- TOP.

    - - - - - - - - - - - - - - - - -

    Vào một ngày nắng đẹp, tôi- Lâm Gia Kiều, kéo vali bước vào sân bay. Chuyến đi lần này là một chuyến đi đầy bất ngờ, không một ai biết. Tôi muốn giành món quà bất ngờ này cho riêng TOP và cả Athena nữa.

    - - - - - - - - - - - - - - - - -

    +Hàn Quốc:
    Vừa xuống máy bay, ý nghĩ đầu tiên của tôi là gọi ngay cho Athena. Vừa bật điện thoại lên thì: “Tít”, hết pin [=.=”]. Tôi đón taxi đến công ty YG. Lạ. Nơi này thường ngày đâu có đông đến vậy nhỉ? Không khí ở đây hỗn loạn, tôi kéo đại một người ra hỏi:

    -Xin lỗi, chuyện gì mà ồn ào vậy?- Tôi hỏi người ấy bằng tiếng Hàn

    -Một thành viên trong BIG BANG bị ngất, không biết đó là ai nữa- Cô gái còn khá trẻ trả lời, chắc là một người qua đường, hoặc là một fan hâm mộ. Vừa nghe xong thì đám đông ở trong từ từ giãn ra, tôi vội vàng chen vào giữa đám đông, hồi hộp. Trời ạ, tôi không muốn tin vào mắt mình, TOP đang trong tình trạng mê man, gương mặt nhợt nhạt. Tôi có đến gần để nhìn cho rõ hơn, là TOP thật rồi, anh được đưa lên xe cùng với những thành viên còn lại trong Big Bang và một vài người nữa.

    Tôi bắt ngay một chiếc taxi để chạy theo xe của TOP, tim đập thình thịch, mồ hôi vã ra như tắm, tay chân tôi lạnh ngắt. Theo phản xạ tôi đưa tay vào giỏ lấy điện thoại ra, gọi ngay cho Athena.
    - - - - - - - - - - - - - - -

    Tôi ngồi bên giường của TOP cùng Athena. Anh vẫn chưa tỉnh.

    -Không biết sao bây giờ nữa chị à- Tôi bồn chồn, vừa đến đây mà lại gặp chuyện như vậy rồi.

    -Không sao đâu em, ngất một tí rồi sẽ tỉnh ngay thôi- Chị Athena nói, rót một ly nước đưa cho tôi. Tôi lắc đầu, chị tiếp- Em qua đây mà cũng không nói cho chị nữa, làm hồi nãy chị có hiểu em nói gì đâu.

    -Tại em chỉ muốn mọi người bất ngờ, ai ngờ vừa qua đến đây chưa kịp thu xếp gì cả là gặp chuyện như vậy rồi.

    -À, nhắc mới nhớ, hành lý của em đâu?

    -Lúc nãy Dae Sung đã đem đồ của em về cty rồi.

    Dứt câu, tôi thấy TOP đang từ từ mở mắt, nó nói to:
    -Chị ơi! Hình như TOP...- Tôi mừng rỡ, Athena xoay lại:

    -Chị gọi bác sĩ- Athena nói nhanh rồi gần như là tông cánh cửa chạy ra ngoài. TOP mở mắt::
    -Brenda??

    -Anh nằm yên tí đi, chị Athena gọi bác sĩ một tí là đến ngay, không được động đậy đó- Tơi nói, như đang... đe doạ

    -Um...- TOP gật nhẹ, chắc vẫn còn không tin vào những gì mình đang thấy.
    Bác sĩ đến, ông kiểm tra TOP một lát rồi nói:

    -Anh ấy ổn rồi, nhưng có lẽ nên ở lại đây thêm một ngày nữa. Đừng làm việc quá sức nữa kẻo lại ngất lần nữa ấy- Bác sĩ nói

    -Cám ơn bác sĩ- Tôi trả lời, không để ý là TOP đang ngẩn người ra nhìn tôi. Tôi xoay qua, ngạc nhiên hỏi:

    -Sao lại nhìn em?

    -Brenda! Em đang nói tiếng Hàn ấy hả?- TOP ngạc nhiên, gương mặt anh bây giờ như lần anh bắt được mấy con cá to ở Family Outing ấy, trông dễ “ghét” vô cùng

    -Vâng, sáu tháng, hìhì- Tôi cười tươi. Vừa dứt lời thì cửa phòng mở, căn phòng trở nên ồn ào hơn vì fan của TOP đang tụ tập cả trong phòng (nhanh chân gớm). Hoa hồng, kẹo, trái cây được đặt cả tá trên bàn. TOP và Athena thì cứ tươi hơn hớn vì quá bất ngờ. Lúc này, Tôi lén chuồn ra ngoài, để mọi người thấy cô gái đã từng có scandal với TOP 6 tháng trước, giờ lại ngồi cạnh TOP trên giường của bệnh viện thì không tốt chút nào. Vậy mà tôi đâu biết, hành động bí mật í của tôi đã bị một người phát hiện.


    - - - - - - - - - - - - - - - -

    Đỡ ngột ngạt hơn rồi, gió nhẹ làm tôi bớt nặng nề hơn sau chuyến bay. Chợt, tôi cảm thấy ấm ấm ở phía sau:

    -Chị có phải là Brenda??

    -Vâng- Tôi trả lời, ngây thơ, lúc này vẫn còn chưa biết gì là gì đâu. Chẳng lẽ ở cái đất Hàn này lại có người quen biết tôi sau (trong một thoáng, tôi quên tất cả mọi chuyện của 6 tháng trước)

    -Người mà sáu tháng trước, đã cùng với TOP...- Người kia nói, lúc này tôi mới chưng hửng, đầu óc chậm chạp suy nghĩ, và cuối cùng là hoảng hốt, thế là bị bắt gặp rồi.

    -Tôi..tôi... - Tôi lắp bắp, tay chân trở nên lạnh ngắt, không biết bị phát hiện lúc này có nên hay không nữa.

    - Đúng rồi, cô ấy là Brenda đấy- Chất giọng khàn khàn của TOP vang lên, cả hai quay người ra phía sau, TOP, Big Bang và cả Mr Yang đang đứng đằng sau họ, Mr Yang nói

    -Tôi nghĩ đã đến lúc chúng ta cần thông báo một tin tối quan trọng, là tin tốt đấy, anh giúp tôi mở một cuộc họp báo nhá- Mr Yang cười hiền. Anh chàng phóng viên vội bật điện thoại...5' sau...

    -Cuộc họp báo sẽ bắt đầu vào trưa mai.

    -Ok, mai chúng tôi sẽ đến- Mr Yang cười. Lần này tôi cảm thấy dễ chịu hơn với ông ấy rồi, có vẻ hiền hoà hơn 6 tháng trước, híhí…

    - - - - - - - - - - - - - - -
    Tối, tôi và Athena thức trắng cùng nhau. Nhiều chuyện tôi không tiện kể với chị qua Y!M, bây giờ hai chị em ngồi kể hòai mà chả hết. Nói qua nói lại, một hồi lại đi đến cái lý do tại sao chị lại quan tâm tôi vậy.

    -Vì em đặc biệt thôi- Athena giải thích

    -Đặc biệt không phải lý do!!!- Tôi cãi

    -Vậy chứ em nghĩ cái gì mới là lý do?

    -Thú thật thì em thấy, không có lý do gì mà chị lại tốt với em đến vậy...

    -Ờ, thì cũng là tin dị đoan thôi em...-Athena thú nhận- Lâu lâu chị cũng bói này bói kia, bói làm sao mà lại lãnh em về đây này.

    -Hả?? Em cũng vì tin dị đoan nên mới qua đây ấy~!!!!- Tôi hoảng hồn. Hai chị em nhìn nhau trân trối, rồi lại ôm bụng cười. Chẳng lẽ trên đời này lại có nhiều chuyện trùng hợp đến kì lạ như vậy sao???
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 4:24 pm

    CHAP 7: NGÀY RA MẮT

    +Sáng, nhà Athena:
    Tôi thức dậy trong khi Athena đang làm cái gì đó ở ngoài phòng khách

    -Brenda đã thức chưa?- Giọng của Ji Yong, thêm vào đó là vài tiếng cười giỡn. Chắc anh đến đây cùng nhưng người còn lại của Big Bang. Đúng là Big Bang, từ trong phòng tôi đã cảm nhận sức nóng của họ. Mặc dù bây giờ, quan hệ giữa tôi với họ đã được nâng lên một "đẳng cấp" mới: Bạn bè, nhưng trong lòng tôi vẫn còn một chút "điên cuồng" với họ.

    Tôi nhìn đồng hồ. 7h50. Tôi và chị Athena sẽ đến một Salon để trang điểm, chuẩn bị cho buổi họp báo trưa nay. Tôi bất giác mỉm cười, cái cách chuẩn bị cho buổi họp báo này, sao mà giống trong những bộ phim thần tượng mà tôi đã từng coi quá. Một cô gái bình thường, rồi bỗng vụt sáng trong con mắt của mọi người. Tất cả là nhờ số phận đã đưa hoàng tử đến bên cô ấy.

    -Chừng nào họp báo bắt đầu?- Athena

    -Chắc chừng 11h trưa, nếu cỡ đó thì Brenda sẽ chuẩn bị không kịp đâu, em vào gọi cô ấy dậy đi- Tae Yang.

    Trời ạ, 3 tiếng rưỡi đồng hồ cho việc trang điểm với tóc tai mà còn không kịp sao trời.Đâu phải tôi chưa từng trang điểm, nhưng cũng không thể nào lâu đến vậy. Cửa mở:

    -Em dậy lúc nào? Sao không ra ăn sáng?- Athena

    -Em ngồi dậy liền đây, đợi em chút nhá.

    Buổi sáng nhanh gọn, không khác gì mấy so với Việt Nam. Cũng ham-bơ-gơ và một lon nước ngọt. Cứ tưởng sáng nay sẽ được thưởng thức một bữa sáng đậm chất Hàn Quốc.

    - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

    + Salon
    Tôi bước vào salon mang một cái tên khá kiêu: Fabulous. Thực ra thì cái cảm giác được bước vào nơi sang trọng thế này đã khá quen thuộc với tôi. Nhưng lần này lạ lẫm hơn một chút, vì đây là Hàn Quốc

    Salon được trang trí khá tinh tế, cả những người khó tính nhất cũng khó có thể mở miệng ra mà chê nơi này. Tường được sơn màu trắng trang nhã, sàn nhà hoàn toàn sạch bóng. Không khí ở đây lạnh, có một mùi hương nhẹ, tinh khiết. Chủ salon là một chàng trai trẻ, tên: Ken.

    -Athena, hôm nay em đi đâu đây?- Ken niềm nở

    -Em đưa một người bạn đến đây, Brenda- Athena cũng rất vui khi thấy Ken, chị giới thiệu tôi, gật đầu mỉm cười. Ken cười lại với tôi, nụ cười đẹp. Ken đẹp, nhưng không đẹp kiểu baby như các anh chàng Hàn Quốc khác- Một nét đẹp rất đàn ông

    -Nhìn quen, hình như là cô gái mà e hay kể với anh phải không? Cô gái với TOP ấy- Ken thích thú. Lại là "cô gái với TOP", chắc cái tên này sẽ theo mình đến suốt đời người quá.

    -Em là Brenda- Tôi nói, nhắc nhở [^.^"]

    -Đừng kêu Brenda là "cô gái với TOP" nhá- Athena bật cười- Hôm nay bọn em đến đây muốn nhờ anh một việc, giúp Brenda, sao cho, đúng phong cách của TOP.

    -Vậy hôm nay TOP sẽ theo phong cách gì hả?- Ken gãi đầu, có vẻ câu hỏi này khó trả lời đây.

    -Em cũg không biết- Athena đáp gọn lỏn, hai người nhìn nhau, rồi lại nhìn tôi. Tôi cảm thấy bây giờ, trông tôi ngốc và nhà quê kinh khủng.

    -Phong cách nhẹ nhàng vậy- Ken kết luận.

    - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

    +2 tiếng sau:

    -Phong cách ban đầu của tôi: một chút quậy quậy với mái tóc nhuộm nâu ngang vai, cộng thêm một vài lọn highlight vàng, không trang điểm đúng chất của Lâm Gia Kiều tôi đây.

    -Phong cách của tôi sau khi được "refresh": Tóc đen dài ngang lưng, xoăn lọn nhỏ ở đuôi tóc. Trang điểm nhẹ: môi hồng cam + lens mắt màu nâu. Phong cách của một cô nàng Hàn Quốc chính hiệu.

    -Em thấy sao?- Ken mỉm cười, hài lòng với "tuyệt tác" mình vừa tạo ra

    -Nhìn em khác quá, không giống phong cách của em tí nào!!!- Tôi nhăn nhó. Ừ thì bây giờ nhìn tôi rất ổn, phải nói là trên cả tuyệt vời, nhưng sao cả giống tôi tí nào. Nhìn cứ như là con bé hot girl nào ở Hàn Quốc vậy.

    -Vậy em muốn sao?- Ken hỏi

    -Tháo len mắt, tóc ngắn bớt một tí, như vậy nặng đầu lắm- Tôi nói.

    -Trời!! Lens mắt với tóc dài là hai điểm nhấn đẹp nhất, vậy mà bây giờ em lại đòi tháo ra hả??- Ken nhăn nhó. ra vẻ tiếc lắm

    -Ừ thì...nhìn không giống Brenda thật- Athena gật gù.

    -Tháo thì tháo- Ken buồn bã

    -Chị ơi, chị thấy em còn gì nữa không chị?- Tôi hỏi Athena, vừa xoay một vòng cho chị nhìn

    -Em muốn giống người Việt không?- Athena hỏi, với nụ cười nham hiểm

    -Là sao chị?

    -Chị đặt chuyển phát nhanh đem một cái áo dài từ Việt Nam qua đây cho em luôn nha!

    - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
    +Buổi họp báo:
    Thực ra thì đây là một trong những phân cảnh quen thuộc mà mình đã được xem trên phim. Trên sân khấu là một cái bàn dài, trải một tấm vải màu hồng phấn. Phía dưới kia là phóng viên và fan hâm mộ. Ừ thì đương nhiên là mình không có mặc áo dài rồi, một chiếc váy búp bê màu đen. Athena nói chiếc váy này sẽ làm mình trông nữ tính và "bí ẩn" hơn. Nữ tính đâu không thấy, chỉ thấy mình cứ phải khép nép đến khó chịu khi mặc chiếc váy này. Ừ thì mình lúc trước không phải là mình không từng mặc váy, nhưng hôm nay mình phải bớt tung tăng hơn mấy lần trước. Đại loại thì cuộc họp báo như thế này:

    -Anh và Brenda đã "như thế" với nhau bao lâu rồi- Phóng viên 1

    -Hơn sáu tháng- Người đại diện cho chúng tôi trả lời

    -Hai người đã từng có scandal "rầm rộ" như vậy, bây giờ lại công khai thế này, anh không sợ fan của mình sẽ phản đối?

    -Cách đây vài tuần, Mr Yang và tôi đã bàn bạc trước về vấn đề này. Vì được bạn bè ủng hộ, nên Mr Yang cũng quyết định mở họp báo, chỉ là chúng tôi không nghĩ nó sẽ đến sớm vậy thôi

    -Đây là câu hỏi cho Brenda: Vậy nguyên nhân của scandal ấy, chủ yếu là do ai?- Câu hỏi bật ra, vậy là tôi "đơ", cả một câu hỏi thật ác.

    -Do rượu- TOP nhanh chóng, mỉm cười, phía dưới bàn, anh nhẹ nhàng siết tay tôi.

    Còn vài câu sau đó nhưng cũng không quan trọng gì lắm. Cuối cùng là cảm nhận của các fan. Những cảm nhận này cho tôi nhiều cảm xúc, trong đó có hai cảm xúc thường trực nhất: ấm lòng và chạnh lòng

    -TOP làm gì thì tôi cũng ủng hộ, quan trọng là TOP vui, và tôi thấy chị Brenda ấy cũng rất cố gắng mới có thể ngồi đây mà trao đổi với chúng tôi


    -Tôi là người Hàn Quốc, nhưng tôi cũng biết Brenda qua trang web fanclub người Việt. Brenda dường như là một hotgirl trong trang web ấy. Cô ấy cũng xứng đáng với TOP mà.

    -Hy vọng TOP sẽ tìm được một cô gái tốt hơn. [=.="]

    -Cô ấy không bằng Lee Hyori đâu!!!

    Ừ thì... đó là miệng của thiên hạ, chín người mười ý. Dù sao thì cũng có người ủng hộ tôi. Tôi tự nhủ, cố gắng hơn nữa, tôi sẽ xứng đáng để đứng cùng với TOP hyung.
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 4:28 pm

    CHAP 8: MY PRETTY BOY

    Một ngày mới, một ngày mà hình như bây giờ tôi bắt đầu trở thành người “nổi tiếng”. Tôi ghét từ này vì sự nổi tiếng ấy không phải do chính công sức và tài năng của tôi tạo ra…

    Chắc tôi sẽ ở đây vài tuần rồi về lại Việt Nam, vì công việc của tôi ở Việt Nam đã bắt đầu ổn định rồi. Là một tiếp viên hàng không nên việc bay qua đây đối với tôi khá dễ dàng.

    -Brenda!! Em thức rồi đấy à?- Athena mở cửa, ôi, sao ngày nào cũng để Athena gọi mình dậy thế này.

    -Dạ! Em ra ngay đây- Tôi bật dậy, choáng váng, bước ra phòng tắm, lơ ngơ như người mộng du.

    Từ lúc đến đây tới giờ, chưa lúc nào tôi và TOP được nói chuyện riêng với nhau mặc dù Athena và người bảo vệ đã cô gắng cản bọn phóng viên nhiều chuyện ấy. Nhưng đúng là TOP bận đến mức còn không kịp nhìn tôi lấy một cái, cử chỉ ngọt ngào nhất của TOP đến bây giờ là một cái siết tay nhẹ nhàng.
    Athena và tôi bắt đầu ăn sáng rồi trang điểm. Hôm nay chị ấy có một cuộc họp với bên đối tác, Athena là một người con gái giỏi giang và tốt bụng, chị ấy lại còn rất xinh đẹp. Nhưng không biết sao chị không thể tìm được một người bạn trai như ý.

    Chợt, tiếng chuông cửa reo lên. Tôi vội bỏ đồ make up xuống, ra mở cửa:
    -Ai đến đây sớm vậy?- Athena thắc mắc

    -Em ra mở cửa cho!- Tôi nhanh nhạy.

    Tôi mừng như bắt được vàng khi nhìn thấy người đang đứng trước cửa. TOP đấy, anh đến đây với một bó bông hồng, hôm nay TOP mặc đồ khá giản dị, chỉ với áo thun và một chiếc quần jean. Tóc không còn vuốt "dựng " lên như khi đi diễn, nhìn TOP bây giờ rất bình thường nhưng vô cùng chói lóa. Tôi ngẩn người mất một lúc, TOP phì cười, đưa tay trước mặt tôi:
    -Em sao vậy? Mới thức à?- TOP hỏi, tôi bừng tỉnh, nãy giờ cứ lâng lâng [ ;]

    -Em thức nãy giờ rồi đấy chứ, sao anh đến mà không báo trước?- Tôi hỏi, cố chữa ngượng, mặt tôi bây giờ nóng bừng bừng. TOP rút điện thoại ra:

    -Đợi anh một chút- Rồi anh hí hoáy, nhắn tin. Đứng trước mặt tôi mà lại nhắn tin với ai thế không biết. Vài giây sau khi TOP cất điện thoại vào túi. Dế yêu của tôi rung lên bần bật, tin nhắn mới: "Brenda của anh, mở cửa cho anh đi, anh đang ở trước nhà em này". Tôi đọc tin nhắn rồi phì cười, TOP cũng cười:
    -Anh ngốc nghếch- Tôi nói, mặt lại bừng bừng như người say rượu [ ;]

    -Không cho anh vào sao- TOP hỏi, tôi vội vàng mở cửa, cầm ổ khóa, đột nhiên cái ổ khóa từ tay tôi rớt xuống, trúng vào chân một cái rõ đau. Rớt nước mắt [^;_;^].Tôi ngồi xuống, ôm chân, TOP nhanh chóng bước vào, cúi xuống xem chân tôi thế nào. Ôi, cái ngón chân, sưng lên rồi, đau khiếp.

    -Đau quá- Tôi rên rỉ

    -Vào nhà được không?- TOP hỏi, thoáng chút lo lắng

    -Chắc đi không nổi rồi...- Tôi giả bộ, có ý đồ đen tối đó mà.

    -Để anh cõng nhá, em muốn cõng hay là ẵm hử??- TOP hỏi, nháy mắt.

    -Thôi, để em tự vô được rồi- Tôi ngượng. [=^_^=]

    -Ừ, anh đóng cửa cho, vào nhà đi- TOP nói, giật lấy cái ổ khóa tôi đang cầm trên tay

    Lúc này Athena đã trang điểm xong, chị đang xem lại hồ sơ trước khi đi họp. Thấy chúng tôi vào, chị mỉm cười nhìn TOP, đầy ẩn ý
    -Hôm nay anh đưa cục cưng của em đi đâu đây?- Athena hỏi

    -Tới một nơi xa ơi là xa, chỉ có anh với Brenda thôi- TOP cười, gian lắm

    -Ừ, đưa Brenda về sớm đó- Brenda dặn dò- Tối nay là sinh nhật của em trai em, hai người về sớm rồi đến dự.

    -Ừ anh nhớ rồi- TOP nói, tôi mỉm cười, Athena bước lại nói nhỏ vào tai tôi: "Nhớ mua hai món quà, một cho chị, một cho em chị, Brenda cưng" rồi cười hí hửng.
    - - - - - - - - - - - - - - - -


    TOP dắt tôi ra ngoài, một chiếc xe mô tô, tôi nhìn TOP ra vẻ khó hiểu.
    -Hôm nay Mr Yang cho anh một ngày nghỉ đó, hai đứa mình đi chơi ha- TOP nói, đương nhiên là tôi vui phải biết, định gật đầu đồng ý ngay thôi, nhưng như thế thì nhìn ngố lắm, nên tôi hỏi thêm:

    -Đi đâu?

    -Đi không? Muốn đi thì đừng hỏi nhiều à- TOP nháy mắt. rồi leo lên xe, đội thêm mũ bảo hiểm vào. TÔi cũng thế, vòng tay ôm TOP. Hình như anh đã khẽ mỉm cười ^_^

    Gần 2 tiếng đồng hồ sau, gần như tôi đã ngủ gục lúc nào không hay. Chiếc xe dừng lại, mùi mằn mặn của gió biển xộc vào mũi tôi. Mở mắt... Trời ạ, đẹp quá. Có lẽ trong cuộc đời tôi, tôi đã đi nhiều nơi như thế này rồi, nhưng lần này lại khác, khác lắm. Cái khác thứ nhất là tôi đang ở Hàn, cái khác thứ hai là tôi không đi cung bạn bè, cùng gia đình, hôm nay tôi đứng ở biển với TOP. Vẫn còn cảm giác lâng lâng, đúng hơn là hơi chóng mặt:

    -Em thấy thế nào?- TOP khoan khoái hỏi

    -Hơi chóng mặt- Tôi trả lời, đáng ra tôi nên nói ra cái cảm giác sung sướng của mình, vậy mà mở miệng ra tôi lại nhảm thế nào không biết.

    -Hả?? Chỉ như thế thôi sao- TOP ngạc nhiên. Lúc này tôi mới "tỉnh":

    -Không! Chắc tại lúc nãy em hơi buồn ngủ, bây giờ mới tỉnh này- Tôi vừa nói vừa cười- Chỗ này đẹp lắm...

    -Đi nào!- TOP nắm lấy tay tôi kéo lên xe.

    Từ trên cái dốc này nhìn xuống, bãi biển đông người lắm. Nhưng thay vì ghé xuống bãi biển, TOP lại chở tôi vòng ra phía sau. Bờ biển bên này vắng người hơn, và cũng đẹp hơn. TOP kéo tôi đến một bãi đá cao gần ngay biển. Sóng mạnh, đập tung toé vào vách đá. Tôi đưa tay xuống, chạm vào nước biển, mát...

    -Ở Việt Nam có biển như vậy không, Brenda?- TOP hỏi khi hai chúng tôi đã ngồi bệt xuống mỏm đá ấy.

    -Có chứ, biển đẹp nữa là khác. Khi nào anh đến Việt Nam, em sẽ làm hướng dẫn viên du lịch cho anh- Tôi cười

    -Em định làm hướng dẫn viên thôi sao?

    -Hả? Chứ sao nữa?- Tôi ngốc nghếch

    -Không định là vợ anh hả- TOP lấy ngón tay búng vào má tôi, phì cười

    -Hơ... Anh gan quá ha!!- Tôi chồm dậy, giả vờ bóp cổ TOP.

    Trưa, tôi và TOP đi bộ đến một nhà hàng ven biển. Chiều, anh thuê một chiếc xe đạp đôi, chúng tôi đạp xe vòng vèo trên con đường ven biển. Lúc này, tôi cảm thấy như mình đang ở Vũng Tàu vậy.

    -Em hát cho anh nghe nào, Brenda- TOP nói, trong khi đang đạp xe

    -Ôi... anh có biết là em hát hay lắm không hả? Nếu em mà hát thì sẽ có người lại xin chữ ký mất thôi- Tôi đùa

    -Ừ... Thôi thì đừng hát... Mắc công người ta sẽ bắt cóc em mất đấy- TOP cười, nhưng tôi bắt đầu hát, bài hát Nhớ Lắm =]]=]]

    -Giọng em hay quá

    -Ừ... em đã nói là em hát hay lắm mà- Tôi lại được dịp lên mặt.
    - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -


    +Tối:
    Như đúng lời đã hứa với Athena. TOP đưa tôi đến bữa tiệc đúng giờ, và kèm theo hai phần quà nữa. Nơi được trưng dụng là chỗ cho bữa tiệc là sân vườn sau nhà Athena. Có một cái bàn dài, trên đó là thức ăn và một cái sân khấu nhỏ.

    Athena hôm nay đẹp phết: Tóc ngắn, nhuộm chút màu vang đỏ, thêm một cái đầm màu đỏ quyến rũ. À, thì ra là ngoài việc vui chơi và buổi sinh nhật thì Athena còn có một vấn đề cần thông báo:

    -Các bạn ơi- Athena nói qua micro- Hôm nay các bạn có vui không ạ?- Đám đông hét lên, phấn khích. Athena được nhiều người quý mến nhờ nụ cười rất duyên và tính tình rất thân thiện

    -Hôm nay- Athena tíêp- Ngoài việc muốn vui vẻ, tôi còn muốn thông báo một chuyện, chắc hẳn tôi đã giấu điều này rất lâu rồi thì phải- Athena vừa nói vừa nháy mặt với đám đông. Trong chị ấy lúc này rất giớng một nữ diễn viện được lên sân khấu nhận giải Oscar vậy- Tôi giới thiệu với các bạn, bạn trai tôi: Ken.

    Đám đông ngạc nhiên rồi lại hét lên. Trong tiếng nói "Hôn đi!Hôn đi" của mội người, Athena và Ken đã tặng nhau một nụ hôn ngọt ngào. TOP và tôi nhìn nhau cười ngất. Thế mà tôi và TOP cứ đinh nhin hrằng, Ken là gay =]]=]]. Khó có thể đóan trước được lắm. This is the life...
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 4:33 pm

    CHAP 9

    Tối, tôi và Athena lại thức. Trong Athena có vẻ vui vô cùng, chị ấy cứ cười một mình mãi. Đúng là người đang yêu có khác mà. Tôi xuống bếp lấy hai chai bia trong tủ lạnh rồi đem ra ban công ngồi với Athena. Em trai Athena thì ngủ say sưa sau khi đã tiễn hết đám bạn của nó về.

    -Chị!! Em bất ngờ thật đấy!!- Tôi thốt lên, ngồi bệch xuống đất với Athena và đưa chai bia cho chị

    -Thì chị cũng bất ngờ- Athena nói

    -Ý chị nói bất ngờ là sao hả?- Tôi hỏi

    -Thì lúc đầu chị cứ tưởng Ken là Gay, nhưng hóa ra không phải. Em biết rồi đó, con trai mà làm trong nghề đó thi ai mà không nghi ngờ chứ

    -Oaaa!! Ra là chị cũng giống như em thôi- Tôi cười

    -Em cũng nghĩ vậy à?

    Hai chị em cười tí tởn. Tôi kể cho Athena nghe về TOP ngày hôm nay, còn Athena thì cứ luôn miệng

    -Yaaa!!! Cái anh TOP này, học cái "thói lãng mạn" này ở đâu thế không biết
    - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -



    Sáng hôm nay, Mr Yang gọi cho tôi và ngỏ lời muốn tôi đến buổi chụp hình thời trang của Big Bang:

    -Cháu thay đồ nhanh đấy, TOP sẽ đến rước cháu ngay!!- Mr Yang vui vẻ, cảm giác như Mr Yang rất quý tôi thì phải

    -Hmmm... Mà như thế có tiện không ạ...- Tôi ngập ngừng vẫn còn ái ngại

    -Yaaa!! Bộ ảnh này hơi bị "hot" đấy", cháu mà không đi thì sẽ ngồi ở nhà mà ghen mất thôi- Mr Yang nói- Nếu ngại thì cháu cứ rủ Athena mà đi cùng nhá.

    Rồi xong, Mr Yang cúp máy. Dù sao thì thời gian tôi ở đây cũng không lâu, tranh thủ lúc nào hay lúc ấy vậy. Athena rất vui khi tôi đề nghị chị đến buổi chụp hình với tôi.

    -Lâu rồi chị không đi coi Big Bang làm việc đấy- Athena nói

    -Chị!! Làm sao mà chị thân với Big Bang hay vậy?

    -Em không thấy chị rất đễ thương sao hả?

    -Hơ... chị dễ thương thì khỏi phải nói, chị mà không dễ thương thì có còn ai nữa đâu chứ!!- Tôi chọc

    -Giỡn với em thôi! Chị là cháu của Mr Yang mà!!- Athena giải thích- Bác Yang thương chị lắm, từ sau khi ba mẹ chị mất, bác ấy lo cho chị ăn học, đáng ra sau này chị sẽ thành ca sĩ cơ đấy, nhưng ngành giải trí phức tạp lắm, chị lại thích kinh doanh hơn, nên chị tiếp tục theo nghề của ba mẹ.

    -Oaa!! Chị giỏi thật đấy!!!

    - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -



    Khi tôi và Athena đến, Big Bang đã chuẩn bị quần áo xong cả, chỉ còn đợi người mẫu nữ xong thôi. Vì đến trễ nên tôi chưa thấy được mặt mũi của các cô gái ấy thế nào. Khoảng chừng 15' sau......

    Năm người ấy bước ra, đột nhiên Athena khẽ thốt lên một tiếng, TOP và cả Big Bang ai cũng bàng hoàng. Tôi định hỏi nhưng có vẻ như thế sẽ hơi phiền toái nên đợi một chút tôi sẽ hỏi Athena sau vậy.

    Trong năm người ấy, cô gái chụp hình cặp với TOP là người xinh nhất. Cao gần bằng TOP, gương mặt đẹp và quyến rũ, phong cách chuyên nghiệp và lạnh lùng

    -Chị này!! Cô gái chụp hình chung với TOP tên gì hở?

    -Em gọi cô ấy là Ashley được rồi- Athena nói, rồi lại giật mình- Mà sao em lại hỏi, bộ có chuyện gì sao?

    -Không có gì, em thấy đẹp nên hỏi thôi- Tôi hơi bất ngờ trước phản ứng của Athena, dường như chị ấy lo sợ tôi biết điều gì đó

    Nghỉ giải lao và thay trang phục, Athena bảo tôi cầm chai nước mà đem lại cho TOP. Đương nhiên là tôi nghe lời, nhưng:

    -TOP!! Anh uống nước nào- Ashley chìa chai nước ra trước mặt TOP trong lúc tôi đang đi đến. Tôi dừng lại, xem phản ứng của TOP thế nào. Anh quay sang Dae Sung, Dae Sung gật đầu, rồi TOP nhận lấy chai nước. Tôi vẫn đứng đó. Cô người mẫu tên Ashley đó bước lại phía tôi:

    -Chào! Tôi là Ashley, chắc chị không biết tôi đâu- Cô ấy nói. Athena từ phía sau nhanh chóng kéo tôi ra khỏi cô ấy.

    -Gì vậy chị?- Tôi thắc mắc

    -Em đừng nói chuyện với cô ấy- Athena nói. Kèm theo một cái liếc mắt sắc lẻm cho Ashley

    Mọi người bắt đầu thay đồ. TOP bước vào phòng thử. Một lúc sau Athena ra ngoài nghe điện thoại. Chợt, tôi thấy Ashley kéo tấm màn chỗ TOP đang thay đồ ra rồi bước vào trong. Lạ!!! Cái cô gái này......

    Tôi rón rén bước đến chỗ đó, nhẹ nhàng vén lấy màn che. Và tôi đã muốn ngất tại chỗ vì những gì tôi vừa nhìn thấy. Ashley đang "quấn" lấy TOP mà hôn, thế mà TOP vẫn không có phản ứng gì cả. Tôi tự hỏi, TOP đang mất bình tĩnh hay là anh ấy đang muốn cho Ashley tiếp tục hôn mình.

    -Brenda!!- Athena gọi lớn, lúc này tôi bị bắt gặp với tình trạng đôi mắt đỏ hoe. Hai con người phía trong tấm màn ấy nhìn ra, tôi buông tấm màn xuống, bỏ đi.
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 4:35 pm

    CHAP 10

    Athena đi bộ với tôi trên đường về, im lặng. Lúc nãy, lúc tôi nhìn thấy “hai người họ”, nước mắt cứ muốn trào ra, thế mà bây giờ muốn khóc cũng không được.

    -Mình đi ăn trưa đi em- Athena đề nghị, phá tan cái không khí trống rỗng khi nãy

    -À… Đi… em cũng đói rồi- Tôi trả lời, mất định hướng

    Tôi và Athena ghé vào một quán ăn, hai đứa vẫn im lặng, Athena không mảy may (hay không dám) hỏi đến chuyện lúc nãy. Tôi cũng chẳng buồn động đến làm gì. Nhưng cuối cùng, Athena cũng phải cất tiếng:

    -Lúc nãy…Um… Em có muốn biết về Ashley không?- Athena nói, tôi ngừng ăn, ngước lên nhìn chị, Athena tiếp không đợi tôi trả lời- Ashley là người yêu cũ của TOP…- Tôi buông đũa xuống, với lấy miếng khăn giấy

    -Chị nói sao? Ashley là bạn gái của TOP à?- Tôi hỏi

    -Ừ… từ lúc TOP chưa debut lận cơ, họ yêu nhau cũng khá lâu đấy…

    -Vậy sao họ lại chia tay?- Tôi tò mò

    -Đó là một điều tất yếu trong ngành giải trí. Ashley buông TOP ra khi cô ấy tìm thấy một anh chàng có tiền và có thể đưa cô ấy lên đến cái mà mọi người gọi là “sự nổi tiếng”- Athena nói một hơi, như thể điều này là một quy luật tự nhiên. Tôi hụt hẫng:

    -Vậy còn bây giờ? Tại sao…

    -Yaaa… Điều này rất dễ hiểu em à. Bây giờ TOP đã là một ca sĩ nổi tiếng và nếu Ashley mà có được TOP thì kèm theo đó là tiếng tăm của cô ả cũng lên theo.

    Tôi và Athena về nhà. Dĩ nhiên đầu óc tôi vẫn còn bị xóay vào câu chuyện của Athena. Tôi không biết bây giờ nên thương hay nên giận TOP. Nhưng tôi không hiểu lý do gì mà TOP vẫn cứ để Ashley hôn mình mà không làm bất cứ điều gì để từ chối. Phải chăng TOP vẫn còn yêu Ashley??

    “You make me cry, make me smile
    Make me feel that love is true”

    Điện thoại rung, TOP gọi, tôi đặc biệt cài bài hát này cho mỗi TOP thôi. Tôi cầm lấy điện thoại, để cho nó rung mãi nhưng vẫn không thèm bắt máy. Chúng tôi sẽ nói gì đây? Nghe lời giải thích của TOP à? Nếu muốn giải thích thì cứ đứng trước mặt tôi mà nói, tôi sẽ không tin bất kỳ điều gì nếu như không nhìn thấy ánh mắt của TOP.
    ------------------------------------
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 4:37 pm

    CHAP 11

    +Nhà Athena:
    Tôi rúc vào không nhanh chóng ngay khi vừa về tới nhà. Athena nhận được điện thoại đến công ty gấp. Tôi thả người rơi tự do xuống giường, bây giờ lại muốn khóc quá.

    “You make me cry, make me smile
    Make me feel that love is true”

    Điện thoại lại reo. Từ khi ăn xong tới giờ, TOP đã gọi cho tôi tổng cộnng 17 lần. Lần này tôi bắt máy thôi

    -Alô

    -Brenda, anh có chuyện muốn nói với em.

    -Em muốn gặp anh bây giờ, được không?- Tôi hỏi

    -Em đang ở đâu?

    -Ở nhà

    Tôi tắm rửa, thay một cái quần ngắn cho thoải mái. 15’ sau, TOP đến. Ôi trời ạ, hình như anh ấy chưa tẩy trang thì phải, hơhơ, không lẽ gấp tới vậy sao. Tôi mở cửa, TOP cứ đứng nhìn tôi mà không bước vào nhà:

    -Anh không vào à?- Tôi lạnh lùng rồi bỏ vào nhà. TOP vẫn im lặng, "ngoan ngoãn" đóng cửa.

    Tôi "chui" vào tủ lạnh để lấy hai lon nước ngọt. Trong một giây tôi chợt bật khóc khi nghĩ đến Ashley. Hai tay cầm lon nước ngọt mà cứ muốn "bóp nát" nó. Tôi xoay người định bước ra ngoài thì từ phía sau... TOP ôm chầm lấy tôi, hai lon nước rơi xuống đất [nhạc bật lên]...

    -Anh xin lỗi- TOP thì thầm, giọng như sắp khóc

    -........

    -Anh biết lúc nãy anh...- TOP tiếp

    -Buông em ra được không?- Tôi ngắt ngang, không hiểu sao tôi lại hỏi TOP cái kiểu như thế.

    Tôi từng ghét cay ghét đắng nhưng ai làm "mất hứng" mình, thế mà bây giờ... TOP buông tôi ra, cúi mặt xuống, và tôi cam đoan tôi đã thoáng thấy nước mắt của TOP rơi xuống.

    Tôi khoanh tay, cúi xuống nhặt hai lon nước lên. TOP cũng cúi xuống, giành lấy hai lon nước từ tay tôi:

    -Để anh đem cho- TOP nói giọng run run. Bây giờ tôi lại sắp phát khóc, vì tội nghiệp TOP, bây giờ thì là tôi đang làm cho TOP buồn rồi.

    -Bây giờ thì anh giải thích được rồi- Tôi nói khi cả hai đã ngồi xuống.

    -Anh không có gì để giải thích cả. Anh biết trước sau gì thì Athena cũng nói cho em biết thôi. Anh đã nói lời xin lỗi em muốn nhận hay không thì tùy em- TOP buông một hơi. Ừ thì lúc này tôi đã sốc thực sự. Một người con trai đã hôn một cô gái lạ trước mặt bạn gái mình, bây giờ nói những lời ấy ra. Thật là vô tình quá...

    -Anh không có thành ý- Tôi trả lời

    -Anh không quen thể hiện cảm xúc của mình trước mặt con gái...

    -Tại sao anh lại không đẩy Ashley ra ngay lúc đó?- Tôi tức giận

    -Anh rất bất ngờ khì Ashley làm vậy, anh cũng đâu có muốn đâu chứ!!!

    -Em không muốn cãi nhau, anh nhỏ tiếng lại đi...

    -Anh cũng vậy, anh về đây, ngày mai chúng ta hãy nói- TOP nói rồi bỏ đi.

    Tôi đứng phắt dậy nhìn theo TOP, không gọi lại, thú thật là lúc nãy tôi giận lắm đấy. Tại sao anh ấy lại nổi nóng với tôi trong khi anh ấy là người có lỗi trước chứ. Tôi khóc, khóc thật to, vì trong nhà bây giờ không còn một ai ngoài tôi cả. Tôi khóc biết tôi đã uống hết hai lon nước ngọt trong thời gian bao lâu, không biết tôi đã khóc như thế trong bao lâu nữa. Mệt mỏi, tôi ngủ lúc nào không hay.

    .........................................

    Tỉnh dậy, lúc này đã 11h khuya rồi. Tôi đã ngủ lâu đến thế à. Bỗng tôi giật mình khi thấy có một tên con trai đang ở trong nhà mình nữa. Hắn đang ở trong bếp. Tôi chộp lấy cái bình bông ở gần đó, nói thật là tôi không biết giá trị của nó là bao nhiêu.

    Rón rén bước vào bếp, tên con trai ấy xoay người lại... Là TOP, tôi ngạc nhiên:

    -TOP??

    -Anh có nấu mì, ăn mì đi!- TOP nói, giống như từ nãy đến giờ chưa có chuyện gì xảy ra.

    -Athena đâu?

    -Sáng mới về- TOP trả lời, tôi cũng không biết nói gì. Im lặng...................

    -Brenda!

    -.......

    -Anh xin lỗi!- TOP nói trong khi đang đưa mì vào miệng.

    -Xin lỗi gì?- Tôi hỏi làm TOP chưng hửng:

    -.......-TOP nhìn tôi ngạc nhiên- Xin lỗi vì chuyện của Ashley, xin lỗi vì lúc nãy đã nổi nóng với em... xin lỗi vì tất cả

    -Ừ...

    Lại im lặng.

    -Ừ là sao?- TOP hỏi, anh đã "xử" xong tô mì.

    -Ừ thì thôi chứ là sao nữa- Tôi trả lời, không quan tâm- Anh ăn mì không? Nhìn anh có vẻ đói lắm đấy- Tôi hỏi

    TOP "ngoan ngoãn" xử gọn tô mì của tôi. Thôi thì tôi không thèm giận TOP nữa, tôi cũng ít giận ai và cũng không biết giận TOP để được gì. Dù sao thì chúng tôi cũng nhém cãi nhau vì chuyện này. Không giận nữa!!!


    Bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại của TOP, tôi mở mắt rồi nhìn qua ghế cạnh mình, TOP vẫn còn đang ngủ. Cái điện thoại nhấp nháy “Panda, calling”. Tôi lay nhẹ TOP, vẫn không chịu thức. Thua rồi, tôi đưa loa điện thoại sát vào tai TOP, rồi bắt máy luôn:
    -Alooooo!!!- Đầu dây bên kia, là giọng của Seung Ri- Hyung!! Anh quên là hôm nay ta phải thực hiện nốt bộ anh sao? Sao bây giờ còn chưa 9dến!!!!

    Lúc này TOP mới giật mình, chộp lấy cái điện thoại trong tình trạng mắt nhắm mắt mở.

    -Anh nghe đây!

    -Anh đâu rồi Hyung, tụi em đợi anh ở nhà 30’ nữa. NGHE RÕ CHƯA???- Seung Ri hét lớn qua điện thoại rồi cúp máy. TOP chưng hửng nhìn vào cái điện thoại, coi bộ chưa tỉnh rồi.

    -Đi tắm đi- Tôi giục- Anh không nghe Seung Ri kêu sao hử?- Rồi đẩy TOP vào phòng tắm.

    15’ sau:
    -Em đi với anh đi!- TOP nói

    -Thôi, em không đi đâu- Tôi từ chối, cảm giác tôi sợ đối mặt với Ashley.

    -Đi đi Brenda, hôm nay chị rảnh chị đi với em- Từ trong phồng, Athena bất ngờ nói vọng ra

    Tôi tắm rửa, make up. Ba chúng tôi đến nhà Big Bang trong vòng 5’. Rồi 7 chúng tôi đến studio. Mọi người bắt đ6àu vào công việc. Tính đến thời đie73m này thì tôi đã nhận đúng 9 cái liếc mắt sắc lẻm của cô Ashley đó. Thật ra thì tôi cũng đâu có hiền dịu gì, chỉ tại ở đây nhiều người quá nên tôi không nói gì thôi.

    -Nè Ashley! Sao gương mặt của em cứng nhắc vậy, chúng tôi mời em đến đây là để làm việc chứ không phải mời em đến đây để chơi đâu nhá- Anh chàng đang chụp hình cho TOP và Ashley đột nhiên hét lên

    -Tôi mệt rồi, không chụp nữa- Ashley tức giận- Nếu anh tìm được người mẫu nào hợp với TOP hơn tôi thì cứ việc.

    Một giây căng thẳng giữa hai người, rồi Athena lên tiếng:

    -Brenda, em vào thử nào!! Dáng em cũng ngang ngửa Ashley, em thế cô ấy được đấy…

    -À, cô gái này cũng được đấy, hay em vào thế Ashley thử nào!!- Anh chàng chụp hình lên tiếng.

    -Hở?? Ai lại làm vậy?? Nếu làm vậy là vi phạm hợp đồng rồi!!- Tôi ngạc nhiên

    -Cô vào chụp thử xem. Xem khả năng của cô đến đâu- Ashley thách thức

    Bộ hình của tôi chụp chung với TOP là về chuyện tình giữa ma cà rồng và một cô gái bình thường. Chúng tôi chỉ cần chụp một lần là xong hết. Mr Yang bảo bộ ảnh này rất đẹp, tôi và TOP thể hiện rất ăn ý.

    -Tôi quyết định sẽ đưa bộ ảnh này lên tạp chí, bộ ảnh của Ashley sẽ hủy bỏ.

    -Sao?? –Ashley hoảng hồn khi nghe vậy

    -Cô là người không tuân thủ nguyên tắc trước, ở đó mà còn sao với trăng!!

    TOP phì cười, nói nhỏ vào tai tôi:

    -Sau này làm tiếp viên hàng không, anh chắc chắn nghề tay trái của em sẽ là người mẫu đấy.


    Sau khi làm việc xong, tôi, Athena và Big Bang ăn trưa tại một nhà hàng lớn.

    -Brenda này!! 2 ngày nữa là em vè rồi sao??- Dae Sung hỏi trong khi chúng tôi đang đợi thức ăn

    -Vâng ạ!! Công việc của em bên đó chỉ mới ổn định, chắc khoảng vài tháng nữa em mới qua đây anh à…

    -Thôi nào Brenda, em ở đây đi, làm người mẫu, anh chắc chắn em sẽ nổi tiếng đấy!!- Ji Yong đùa.

    -À, lúc nãy đấy, anh KangIn nói với em là nếu có dịp sẽ mời Brenda chụp thêm một bộ ảnh nữa- Seung Ri tiếp lời- Em thấy làm như thế hơi bị “ngang” nên không nói gì…

    -Nghe nói Brenda từng chụp hình cho vài tạp chí ở Việt Nam mà- Tae Yang.

    Cuộc nói chuyện cứ tiếp tục, xoay quanh cái vấn đề người mẫu này nọ của tôi. Ừ thì nếu mà tôi ở lại được, chắc tôi cũng sẽ làm đấy.
    Sau khi ăn, mọi người để tôi và TOP thả bộ về nhà. Đoạn đường từ nhà hàng về nhà Big Bang khá xa:

    -Brenda!! Em chụp hình đi, anh biết hồi đó em cũng là người mẫu, sao bây giờ không làm tiếp mà lại làm tiếp viên hàng không??

    -Hồi đó em còn nhỏ, ham hố thi này thi nọ. Bây giờ lớn rồi, hết ham- Tôi nhún vai

    -À.. Ra là vậy… Nhưng ngày mai em đi chụp hình nhá, KangIn đã bảo anh là phải năn nỉ em cho bằng được đấy!!- TOP nài nỉ. Nghĩ cũng lạ, tôi chỉ là người bình thường, có đặc biệt thì cũng chỉ là ở chỗ tôi là bạn gái của TOP thôi.

    -Tai sao lại là em mà không là người khác??- Tôi hỏi vặn

    -Vì em là một cô gái Việt.

    Ừm… Cô gái Việt, tôi khác người mẫu chuyên nghiệp ở chỗ tôi là người Việt.

    -Thôi thì… em chụp- Tôi gật đầu.

    Vào năm tôi 18t, tôi đã là người mẫu trên các bìa báo, nhưng vì cái sự cạnh tranh ghê gớm của nghề làm tôi mệt mỏi. Dù lúc đó tôi cũng chỉ là người mẫu nhỏ tuổi thôi, nhưng cũng không tránh khỏi chuyện bị chơi xấu. Một thời gian rồi tôi quyết định bỏ, thi vào Đại học Hàng Không, và bây giờ tôi hoàn toàn hài lòng với những gì mình đã làm. Nhưng mỗi lần nhìn thấy cái máy ảnh là tôi lại có một cảm giác lạ. Tôi sẽ chụp bộ ảnh này vì tôi muốn tìm lại cảm giác mà mình đã đánh mất.



    Được sửa bởi p3xjnhkutpr0 ngày Sat May 28, 2011 6:49 pm; sửa lần 1.
    hae
    hae


    Tổng số bài gửi : 246
    WON VIP : 491
    Join date : 23/05/2011
    Age : 32
    Đến từ : Gentleman's personal maid Tae Yang

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by hae Sat May 28, 2011 5:41 pm

    CHAP 12
    Tối:


    -Brenda!!- Athena gọi tôi từ trong bếp- Em ra ngoài mua một vài lon nước ngọt nhá, nhà hết nước ngọt rồi em à.

    -Vâng- Tôi trả lời, rồi dông thẳng ngày, vì biết thế nào Athena cũng bảo tôi phải cầm tiền của chị ấy mà mua, trong khi tôi đã ăn ở nhờ vào chị ấy trong suốt thời gian ở đây.

    Ngoài đường lạnh, gấp quá nên cả cái áo khóac tôi cũng không kịp mặc vào. Ở Việt Nam thì khó tìm ra một buổi tối lạnh thế này. Từ nhỏ tôi đã ước sau này sẽ được sống ở một đất nước có tuyết rơi, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy tuyết cả.


    -Brenda kia!! Bây giờ chịu ra khỏi nhà rồi sao?- Một giọng nói cao vang lên. Tôi ngẩng đầu lên, ôi trời, sao lại là Ashley:

    -Gì nữa đây? - Tôi nhăn nhó, thật sự là không muốn nhìn mặt cô nàng này tí nào
    -Tôi đến để tra tội cô chứ sao hả? Cô là ai mà dám giành lấy công việc của tôi chứ?
    -Đơn giản, tôi là Brenda, đúng hơn tôi là Lâm Già Kiều, chi tíêt hơn tôi là bạn gái của TOP- Tôi hất mặt. Coi bộ Ashley đã tức lắm rồi, tôi phải chuẩn bị tư thế để chạy thôi.
    -Cô... cô không là gì cả!!- Ashley hét
    -Ừ, tôi không là gì cả, nếu cô coi tôi nư thế thì cần gì phải ghen tức với cái người "không là gì" như tôi hử?
    -Tôi không ghen tức với cô!!
    -Vậy cô tìm tôi để tra tội làm chi??

    Tôi nhìn thẳng vào mắt Ashley, tay cô ta đã nắm chắt rồi, chắc sắp có đánh nhau mất. Tôi bước sang một bên rồi đi thẳng. Một giây...hai giây... ba giây, tiếng bước chân củaAshley theo sát tôi:


    -Yaaaa- Ashley hét lên, tôi thấy đau điếng ở phía sau gáy rồi bất tỉnh.

    - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

    Tôi tỉnh dậy, thấy mình đang ở, cứ như là một cái tủ quần áo không lồ vậy. Toàn áo và váy, Ashley không tìm ra được chỗ nào để nhốt tôi chắc. Cửa "phòng" mở:


    -Tôi đang ở đâu đây?- Tôi hỏi

    -Nơi để quần áo của tôi...- Ashley trả lời. Trời ạ, cả đời tôi chưa bao giờ nghĩ đến cái viễn cảnh này đây. Thế mà cô Ashley này bảo quần áo của mình đựng trong cả một căn phòng.


    -Có phải cô đang bắt cóc tôi không?- Tôi hỏi, cố ra vẻ bình tĩnh.

    -Trời ạ, nếu không phải thì tôi trói tay cô làm gì hử??
    -Vậy tôi nhờ cô cái này nha...
    -Gì??
    -Cô đi mua dùm tôi vài lon nước ngọt, đem cho Athena rồi nói với chị ấy khỏi lo cho tôi, vì tôi bị cô bắt cóc rồi- Tôi giả bộ ngây thơ.
    -Ơ...cái con này!!!!


    Ashley đùng đùng bỏ đi, tôi cười thầm. Chọc tức người khác là biệt tài của tôi mà. Nhiệm vụ chính bây giờ là thoát khỏi đây. Lúc nãy đi tôi có đem điện thoại theo đâu, định đi rồi về ngày, vậy mà bị vướng vô cô nàngAshley này nữa.

    Chỗ này không có bất cứ cái cửa nào hết, thôi rồi, ngày mai là chụp hình, vậy mà bị như vậy...
    Lạnh quá, hình như nhiệt độ trong căn phòng này càng thấp thì phải. Tôi nhìn qua, cái máy điều hoà, nhiệt độ là 10 độ. Máy lạnh mà cũng lạnh đến mức này sao hả??
    Lạnh... Buồn ngủ...

    - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -


    Hình như sáng rồi, tôi không thể nào mở mắt nổi. Vì căn phòng lúc này còn lạnh hơn cả buổi tối nữa. Nếu không ai phát hiện ra chắc tôi chết mất. Hôm qua cứ tưởng sẽ thoát khỏi nơi này sớm...


    -Brenda!! Cô sao rồi hử??- Giọng Ashley hí hửng. tôi không trả lời, mở miệng cũg không nổi- Tôi đi chụp hình thế cô nha, à, tôi lại hạ nhiệt độ xuống đấy...


    Ashley chưa nói hết câu. Có tiếng la hét ở ngoài:


    -MỞ CỬA!! ASHLEY!!- Giọng con trai ở ngoài vừa đập cửa. Trong một thoáng tôi nghĩ đó là TOP.

    -Gì vậy?- Ashley mở cửa
    -Đi ăn sáng- Người con trai đó nói. Thất vọng rồi, không biết tôi sẽ chịu đựng như thế này bao lâu nữa. Lạnh quá, làm sao để người ta biết tôi ở đây...


    Được sửa bởi hae ngày Sat May 28, 2011 5:49 pm; sửa lần 1.
    hae
    hae


    Tổng số bài gửi : 246
    WON VIP : 491
    Join date : 23/05/2011
    Age : 32
    Đến từ : Gentleman's personal maid Tae Yang

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by hae Sat May 28, 2011 5:44 pm

    CHAP 13

    Đã nửa tiếng trôi qua rồi, hình như Ashley đã đi ăn sáng mất rồi. Sao cô ấy cột tay tôi chắc thế. Khó chịu quá, quan trọng nhất là tôi sắp chết cóng ở đây rồi.

    Phải cố gắng vận động mới được, tôi lê lết cái thân của mình sát cánh cửa. Ngã người ra rồi đạp mạnh vào nó, dùng hết sức hét lên:

    -MỞ CỬA RA!! CÓ AI Ở NGOÀI KHÔNG!!!!- Tôi cứ ở trong tư thế đó một thời gian, mệt mỏi, tôi quyết định bỏ cuộc. Không lẽ cô nàng này định giết người thật hay sao chứ!!

    -Ashley! Cậu ở trong đó hả?- Giọng nói trong trẻo của một đứa con gái vang lên.
    -Mở cửa ra!! cứu tôi với!!- Tôi lại hét lên lần nữa. Có tíêng bước chân đến gần cửa. Rồi tiếng gõ đều đều vào cửa. Sao giống trong phim ma vậy nè.
    -Ai ở trong đó vậy?- Lại giọng nói ấy vang lên
    -Mở cửa ra mau đi! Ashley nhốt tôi trong này từ tối đến giờ đấy, không mở mau là tôi sẽ chết trong này đấy- Tôi nói. Rồi người bên ngoài bước đi, lại nghe tiếng sột soạt và tiếng lách cách của chìa khóa va vào nhau

    10' sau:

    Tôi đang yên vị trên cái sofa nhà Ashley. Cô gái ngồi trước tôi là một người xinh xắn, đôi mặt to và gương mặt trắng hồng

    -Em làm gì mà bị thế này!!- Cô gái ấy hỏi tôi, chắc chắn là lớn tuổi hơn tôi rồi.- À... mà khoan đã. Có phải Lâm Gia Kiều không đây??

    -À... ủa.. mà chị là người Việt sao??- Tôi ngạc nhiên
    -Ừ... chị là du học sinh, Kwon Jinnie...À, tên tiếng Việt của chị là Yến Nhi, nhưng cứ gọi chị là Jinnie ấy- Chị ấy nhìn tôi tươi cười. Cái con người này làm người ta yêu mến ngay từ lần đầu gặp mặt.

    Jinnie là du học sinh, chị ấy qua đấy và làm người mẫu cho tạp chí thời trang, vừa được thỏa ước mơ lại có tiền . Jinnie có giọng nói trong trẻo và nói tiếng Hàn cực chuẩn.


    -Em bị Ashley bắt cóc à??

    -Vâng- Tôi đột nhiên lo sợ
    -Em đừng lo, chị với Ashley chơi thân với nhau, cô nàng này ưa chơi trò đó lắm chỉ vì giận quá nên Ashley mới thế chứ không có ý xấu đâu- Chị ấy nói. Trời, không có ý xấu mà nhốt tôi trong cái phòng ấy hơn 6 tiếng đồng hồ à.

    -Chắc em ở nhà Athena hả? Chị đưa em về nhá!!


    Theo lời Jinnie kể, thì chị ấy cũng thân với Big Bang không kém gì Athena và còn là bạn thân của Athena nữa. Mặc dù chơi chung với Ashley nhưng tôi biết tính tình của chị ấy không xấu.


    -Đến nhà rồi- By nói, chị ấy nhanh nhẹn giành luôn phần bấm chuông. Athena ra:

    -Á á á!!! Jinnie!!! Cậu về khi nào sao không báo cho tớ?!?- Athena hét lên.
    -Tớ mới về, đây trả cục cưng của cậu cho cậu nè

    Ba chúng tôi vào nhà rồi uống nước. Jinnie kể cho Athena nghe đã gặp tôi như thế nào. Còn Athena chỉ bíết lắc đầu.


    "Hey! Listen Mr Boy"


    Điện thoại của Jinnie reo, cái tên Ashley và ảnh cô nàng xuất hiện trên màn hình:


    -Alô!!

    -Cậu về khi nào? Sao lại phá kế họach của tớ hả?
    -Ôi Ashley!! Sao cậu ngốc thế! Kế hoạch này của cậu đã diễn đi diễn lại bấy nhiêu lần rồi mà có lần nào thành công đâu!!
    -Lần này thành công rồi nhưng chỉ tại cậu phá vỡ thôi đấy- Rồi Ashley cúp máy.

    Ngồi với Athena và Jinnie một chút thì biết được, mấy năm trước Athena, Jinnie và Ashley là ba người bạn thân của nhau. Nhưng, ừ, lúc nào cũng có chữ "nhưng" chen giữa những điều tốt đẹp nhất. Nhưng Ashley giật bạn trai của Athena, rồi từ đó là không bao giờ nói chuyện hay liên lạc với
    nhau nữa.


    -Mà khoan! Athena!! Ashley giật bạn trai của chị? Không lẽ là...

    -Là TOP đấy!- Jinnie nói
    -Ừ, bạn trai của chị là TOP- Athena nói, không chút buồn bã, hình như chị ấy không cảm thấy hối tiếc. Điều này làm tôi nhẹ lòng

    -Ra là em không biết sao?- Jinnie hỏi, tôi nhún vai rồi phì cười.

    -À.. một chút đi chụp hình đấy, em vào thay đồ đi, nhanh nhanh...- Athena giục.

    Ba chúng tôi đến studio, TOP và Big Bang đã chờ ở đó. Sao nhiều người quá, lâu rồi tôi không có cảm giác như thế này. Cảm giác được nhiều người nhìn và ngưỡng mộ.


    Lẽ ra tôi phải biết studio này đòi hỏi rất cao, chỉ có một kiểu hình, một background mà phải chụp lại trên chục lần. Vừa mỏi miệng, mỏi chân ,mỏi tay lại vừa đói bụng


    -Brenda! Em nghĩ một chút rồi hãy chụp tiếp- Tôi mừng hơn hớn khi nghe câu nói ấy, vừa mới ngồi xuống.

    -BRENDA!! Cô làm gì với cái áo khóac của tôi thế này!!- Ashley từ bên ngoài xộc vào
    -Ừ.. lúc nãy tôi lạnh quá nên kéo xuống đắp cho bớt lạnh...
    -Hả??
    -Ashley! Cậu nên đến sớm để xem Brenda chụp hình chứ!! Cô ấy không chuyên nghiệp bằng cậu nên muốn nhờ cậu chỉ dạy cho đấy- Jinnie cứu viện. Cô gái này là một nhà hoà bình tương lai đây.

    Hình như nghe được câu này thì Ashley đã trở lại bình thường. Cô nàng nhìn tôi bằng một ánh mắt khác, cái kiểu như đang hối lỗi vậy.


    -Chụp xong bộ ảnh thì bọn mình đi ăn nhá-Seung Ri vui vẻ. Anh chàng này lúc nào cũng là người mau miệng và dễ hoà nhập. Hy vọng quan hệ giữa tôi vàAshley sẽ tốt hơn.


    Amen!!
    - - - - - - - - - - -


    Kwon Jinnie- Yến Nhi: Đương nhiên là người Việt, là du học sinh. Có ngoại hình xinh xắn, dánh chuẩn và học cực giỏi. Tính tình thân thiện, là người hay đi giảng hòa. Được một chàng trai củaBig Bang yêu mến. Nhưng bây giờ thì hông tiết lộ được.
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 7:08 pm

    @hae: OMG hóa ra mình bị hố=)))))))))))
    mà cái chap 11 ấy em post thiếu 1 đoạn dài nhưng em sửa lại rồi
    hic fic dài mệt hết cả người OH MY GOD! 2561557008
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 7:31 pm

    CHAP 14

    Cuối cùng tôi cũng làm xong công việc. Như mọi ngày, chúng tôi lại kéo nhau đi ăn, khác hơn mấy lần trước, lần này có cả Ashley và Jinnie nữa. Địa điểm lần này không là nhà hàng hay bất cứ cái quán ăn nào cả. Chúng tôi đến một con phố, nơi này là nơi bán thức ăn lề đường siêu ngon.

    -Hay là vậy đi, chúng ta chia nhóm ra, mua thức ăn, sau đó tập trung lại. Rồi đi đâu đó xa xa để chơi. Vừa ăn mừng Jinnie trở về, vừa mở tiệc chia tay Brenda luôn- Athena lên tiếng

    Ý kiến của chị ấy được tán thành cái rụp. Rồi bắt đầu chia nhóm:
    Nhóm 1: Brenda, TOP, Jinnie và Seung Ri.
    Nhóm 2: Ji Yong, Athena, TaeYang
    Nhóm 2: Dae Sung và Ashley.

    -Thế tại sao em lại phải đi với cô nàng Ashley đó thế?- Dae Sung kéo Ji Yong ra một góc nói nhỏ.

    -Hơhơ, Tụi mình chơi hên xui mà, tại em “hên” quá nên ngay cô ấy đấy. Ráng chịu nghen nhóc con- Ji Yong nháy mắt rồi xoa đầu Dae Sung. Anh chàng Doremon chỉ biết đứng một mình mà gãi đầu.

    Nhóm chúng tôi đi dọc thoe con phố, mùi thức ăn thơm ngào ngạt. Jinnie và Seung Ri đi phía trước để tôi và TOP đi phía sau:

    -TOP này!!- Tôi gọi

    -Sao em?- TOP trả lời. Tôi chúa ghét cái kiểu trả lời cụt ngủn này của bọn con trai.

    -Thế trước khi “quen” với Ashley, anh có người nào khác không?- Tôi hỏi khi tôi và TOP ghé vào một gian hàng mua thịt nướng.

    -Em có đem tiền lẻ không Brenda?- TOP hỏi tôi một câu trớt quớt. Tôi ngước lên nhìn anh nhăn mặt, anh nhìn tôi hỏi lại lần nữa- Có không??

    Tôi bực bội lấy tiền ra rồi trả cho hai xâu thịt nướng, lại đi tiếp và ăn. Jinnie và Seung Ri đã đi lên phía trước rồi:

    -Lúc nãy em hỏi anh cái gì?- TOP vừa ăn vừa nói, vẻ ngây thơ vô tội lắm.

    -Không có gì! Quê anh rồi, không cần trả lời nữa- Tôi nói, kéo TOP lên phía trước đi cho bằng Jinnie.

    Anh ngoan ngoãn đi theo tôi, không nói gì. Được nửa đường, khi mà tôi và TOP chỉ còn cách Jinnie và Ri và bước chân. Anh kéo tay tôi lại:

    -Đi chậm thôi, em đi nhanh vậy làm sao anh nói chuyện với em??

    -…………………

    -Giận rồi hả?- TOP hỏi, đưa tay định “nhéo” lỗ mũi tôi thì phải, tôi vội gạt tay TOP ra, xoay mặt chỗ khác. Ừ, tôi giận rồi đấy, con trai vô tâm.

    -Thế để anh trả lời em nha. Nghe em hỏi thì anh nghĩ là em đã biết chuyện của anh với Athena rồi- TOP nói, dừng lại, nhìn qua tôi. Tôi chỉ cúi mặt xuống không nói gì, đã bảo là giận rồi mà.

    -Nhưng hồi đó là hồi đó, bây giờ là bây giờ. Athea với Ashley là quá khứ rồi. Bây giờ anh chỉ có Brenda thôi- TOP cúi xuống sát gương mặt tôi.

    -Còn tương lai của anh sẽ là một người khác…- Tôi nói, quay mặt qua chỗ khác. Đã nói là giận mà cứ nói hoài. TOP đứng thẳng dậy, kéo tay tôi đi tiếp. Để cho TOP kéo đi là một sai lầm nghiêm trọng. TOP đi nhanh khiếp, mà tôi lại còn mang cả một đôi giày cao gót. Một lúc sau:

    -Á!!- Tôi té xuống, hậu quả của việc đi theo TOP là gót giày của tôi bị “gãy” ra. TOP dừng lại.

    -Trời đất!! Em đi dứng thế nào mà lại…

    -Phải hỏi anh mới đúng- Tôi bực dọc. Đã bảo là giận mà…

    TOP không nói gì, cúi xuống tháo giày tôi ra. TOP bỏ đôi giày của mình ra:

    -Em mang giày anh đi- TOP nói, chỉ xuống đôi giày.

    -Ơ… còn anh…- Tôi hỏi.

    -Đi chân không. Vì anh không thể cõng em được, cũng không thể ẵm em luôn. Vì lưng và tay của anh mỏi lắm rồi- TOP nói, rồi đi tiếp, lần này anh đi chậm hơn, tôi có thể dễ dàng đi ngang bằng TOP, nhưng tôi chỉ biết lẽo đẽo phía sau lưng anh.

    -Anh làm sao mà lại đau lưng thế?- Tôi hỏi nhỏ từ phía sau.

    -Không biết! Chắc tại làm việc nhiều…

    Tôi không nói gì, chạy lên nắm lấy tay TOP.

    -Tự nhiên thương anh ghê- Tôi nói. TOP siết chặt tay tôi, mặc dù không nhìn nhưng tôi biết là anh khẽ mỉm cười đấy.

    Cuối cùng cũng đuổi kịp Jinnie và Ri. Hai con người này nhìn tôi và TOP một cách ngạc nhiên:

    -Ủa!! mới không gặp nhau có mấy phút thôi, mà sao Brenda của tàn tạ thế này- Ri nói, chỉ xuống đôi giày cười cười. Jinnie cười to:

    -Thế mà anh bảo TOP không quan tâm đến Brenda à?- Jinnie đánh vào lưng Ri một cái rõ đau.

    -Im nào! Anh nói xấu TOP mà sao em la lớn thế- Ri nói nhỏ với Jinnie. TOP cốc vào đầu Ri một cái:

    -Cái tên này dám nói anh nó thế đấy- Rồi phì cười. TOP cười, tôi cảm thấy ấm áp khi nhìn TOP cười.

    -Ơ… mà nãy giờ anh có mua cái gì không?- Jinnie hỏi

    -Ủa?? Chứ không phải Jinnie mua sao?- TOP ngạc nhiên

    -Nãy giờ em với Ri toàn ăn thôi…


    Trời ạ, đi đến hết con phố rồi mà chúng tôi vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ. Đành phải vòng lại mà mua thức ăn vậy.

    Chúng tôi tập trung tại điểm lúc ban đầu. Mọi người đã chuẩn bị đồ ăn xong cả rồi. Phần còn lại là lên kế hoạch đi đâu. Cuối cùng quyết định ra ngoại ô của Ashley được tán thành. Vì ở đó Ashley có một căn nhà riêng. Cả buổi chiều và tối ngày hôm nay, chúng tôi sẽ ở vùng ngoại ô.
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 7:32 pm

    CHAP 15


    Vài cuộc đối thoại không rõ nghĩa mà tôi đã nghe được trên xe:

    +Ji Yong vs Seung Ri

    -Em định chừng nào mới tỏ tình với cô ấy?- Ji Yong hỏi khuyến mãi thêm một cái nháy mắt đầy quyến rũ. Ri nhà ta đang “tọng” đầy miệng mình một lúc ba xâu thịt nướng, khi nghe câu hỏi đó, anh chàng lập tức ngừng nhai mà trợn mắt nhìn Yong:

    -Ơ…ơ…Hyung, sao anh lại moi móc cai chuyện lúc em mớ ra thế hả??

    -Oaaa!! Ri ới, em định tỏ tình với ai thế hử?? Em muốn fan của chúng ta nổi loạn sao??- Tae Yang cười tít mắt chồm lên hỏi Ri.

    -Yaaa!! Anh cứ mà nghe Yong nói bậy đi nhá- Ri gạt phăng, liếc Yong một cái. Chàng Yong nhún vai rồi cười tít mắt, tiếp tục công cuộc ăn của mình.

    +Jinnie vs Athena:

    -Na này!!- Jinnie khều khều

    -Cậu đừng gọi tớ là Na nhá, quên cái tên đó đi- Athena chỉ chỉ vào trán Jinnie

    -Ừ thì... Na này!! Cậu với Ken thế nào rồi. Trong thời gian tớ đi hai cậu tiến triển nhanh quá hả?? Vậy mà lúc đó còn bảo cậu với ông Ken là "chị em kết nghĩa" nữa- Jinnie nói cười to. Ôi, tôi yêu cái kiểu cười của Jinnie lắm ấy, làm người ta thoải mái hẳn ra. Athena liếc liếc Jinnie vài cái rồi nhắm mắt lại. Chắc đường còn xa lắm đấy.

    +TOP vs Dae Sung

    -Hyung này!! Em nghe Ri nói cô nàng người mẫu nào hẹn anh đi ăn tối hả? Anh có định dẫn thằng em này của anh đi không?- Dae Sung hỏi, huýt tay vào hông TOP.

    -Để anh gọi Ri dậy cái đã!!- TOP nói rồi chồm người lên băng ghế phía trước, nhưng bị Sung kéo lại. Dae Sung cười hì hì với TOP rồi gãi gãi đầu:

    -Anh kêu Ri chi thế, để hắn ngủ đi mà...

    -Anh hỏi thử xem Ri có nói với em như thế không!!- TOP nói rồi lại đứng lên định kêu Ri dậy. Lại bị Sung kéo lại, anh chàng choàng vai TOP:

    -Ôi... em biết Hyung thương em lắm mà, đừng gọi Ri dậy nhá- Sung nói, cái kiểu nói như trong chương trình Family Outing vậy. TOP chỉ biết phì cười.

    - - - - - - - - - - - - - - - - -

    Wow, căn hộ của Ashley quả là rất tuyệt, nhìn như là trong mấy bộ phim thần tượng vậy. Phía sau nhà là một khu vườn rộng, mặc dù Ashley không ở đây, nhưng vẫn có người chăm sóc cho khu vườn hàng ngày. Từ khu vườn nhìn ra phía sau là biển và núi.

    -Woaaa!! Ashley!! Nhà của chị đẹp thật- Tôi xuýt xoa.

    -Đương nhiên- Ashley trả lời khinh khỉnh. Quả thật, cô nàng này đã cố gắng hòa đồng với tôi lắm rồi.

    -Sau này chúng mình sẽ sống trong ngôi nhà đẹp hơn thế, Brenda nhá- TOP nói, kéo tôi đến cửa sổ. Ơ, cái câu này nghe như là lời cầu hôn ấy nhỉ. TOP ôm lấy tôi từ phía sau, mùi cỏ ngoài vườn xộc vào mũi nhè nhẹ.

    -Brenda, ra ngoài xem này, vườn của Ashley đẹp lắm đấy nhá!!- Athena kéo tôi đi, tôi quay lại cười với TOP, lén lút. Cái cảm giác này rất lạ, cảm giác luôn được một người che chở, đôi khi lại thấy trống rỗng thiêu thiếu vì bị người ta bỏ rơi. Tôi đã mất từ lâu, bây giờ tôi đã tìm lại được

    Woaa, ngoài khu vườn đẹp mê lý, hướng nhà của Ashley quả thật rất tốt. Bước ra ngoài, gió biển khô, lạnh, một không gian hoàn hảo

    -Tối nay mình sẽ mở tiệc nướng nhá!! Trưa mai là Brenda về rồi, buồn ghê- Jinnie nói, chạy lại ôm chầm lấy tôi, như là thân thiết lắm. Ôi, tôi đã nói là Jinnie có một cái gì đó làm người ta yêu mến mà.

    -Jinnie!! Ra đây anh chỉ cho em cái này- Ri từ trong nhà ngoắc ngoắc Jinnie. Phía bên Yong và Sung, hai anh chàng nháy nháy mắt với Ri, rồi lại cười tí tỡn.

    -Đi coi phim không?- TOP kéo nhẹ tay tôi.

    -Hở??- Tôi ngạc nhiên, vẫn chưa hiểu gì đâu nhá. TOP kéo tay tôi đi- Để anh xem thằng em của anh có làm được trò trống gì không nhá.

    Đến nơi, tôi đã biết "phim" mà TOP nói là gì. TOP kéo tôi vào một bụi cây, hai chúng tôi ngồi phịch xuống, bỗng:

    -Óai!!- Tiếng rên nhẹ, tôi xoay qua, trời đất, cả Sung và Yong cũng chui vào đây để xem phim à!!. Hai anh chàng đưa ngón trỏ đặt lên miệng.

    -Hyung!! Anh cũng biết chuyện này sao??- Sung ngơ ngác. TOP lại đưa tay lên miệng ra hiệu im lặng.

    Hai con người đang bị theo dõi ấy, làm trò gì mà cứ đứng yên lặng. Chàng Ri thì cách một phút lại gãi đầu, nàng Jinnie thì hai phút lại vuốt tóc. Bốn điệp viên chúng tôi chắc sẽ ngủ gục mất, rồi:

    -Ri!! Em thấy TOP, Brenda rồi Ji Yong với Dae Sung đâu không??- Tae Yang hớt hải chạy đến. Bốn chúng tôi nhìn nhau há hốc, công tình ngồi nãy giờ cả tiếng thế mà... Sung khều tôi, rồi chỉ vào nhà, thế là bốn người chui tọt vào nhà, rồi xuất hiện đột ngột trong vườn mà không để lại dấu vết gì cả.

    - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

    Xế chiều, tôi, Athena và Jinnie ra ngoài để mua thức ăn, chuẩn bị cho buổi tiệc nướng:

    -Jinnie! Lúc nãy cậu với Ri làm gì thế?- Athena hỏi

    -Ơ... có làm được gì đâu...- Jinnie bâng quơ. Ai da!! Câu nói này của Jinnie lại làm tăng thêm tính tò mò của Athena:

    -Hả?? Làm được gì là sao?

    -À... Nói chuyện chơi mà- Jinnie chối, tôi ráng nín cười. Chắc một thời gian nữa thôi, cậu út của Big Bang sẽ tèn tén ten rồi. Lại thêm một chuyện tình trong nhóm.


    Tối, hôm nay là một đêm không trăng, không sao, nhưng trời vẫn sáng [=.="]. Lại cả cái không khí lành lạnh, làm người nào cũng muốn ở gần nhau hơn.

    -Ăn uống xong thì em đi với anh nhá- TOP nói nhỏ vào tai tôi. Một cảm giác như có luồng điện chạy dọc sống lưng, tôi mỉm cười. Trời ạ, tôi vẫn không nhớ mình bây giờ đã là bạn gái của TOP, mỗi lần TOP làm gì đó cho tôi là tôi lại...

    Nãy giờ, chúng tôi (gồm Yong, Sung, tôi và TOP), tụ lại mà mổ xẻ chàng Ri và nàng Jinnie.

    -Chắc một chút sẽ có đấy- Sung hí hửng- một chút TOP với Brenda đi không?

    -À... anh với Brenda...um...bận việc rồi- TOP nói

    -Tên này chả biết lịch sự gì cả.. Em cả biết là lâu lâu Brenda mới qua một lần không??- Yong cốc đầu Sung.

    Tôi phì cười. Lại một phút, tôi nhớ lại cái cảnh, Lâm Gia Kiều tối tối lại ôm con gấu bông mà nhìn chăm chăm vào poster Big Bang. Con bé ngày xưa chỉ biết mơ ước và mơ ước, giờ lại...

    -Này, bốn người kia, lại đây chơi trò chơi này!!- Ashley gọi. Ơ, được Ashley mời là vinh hạnh rồi. Đi mau!!

    Là một trò chơi quen thuộc, nếu ai đã từng coi Family Outing rồi thì ắt phải bíêt. Trò "I Love U" ấy mà. Athena ra cái luật quái, nam nữ ngồi xem kẽ, những ai "iu" nhau thì không được ngồi gần nhau. Thế đấy!!

    Chơi chán, ai cũng mệt phờ, xoay qua xoay lại chẳng thấy Ri và Jinnie đâu cả. Hai người này trốn nhanh nhỡ. Yong với Sung thì cứ lật tung mấy ngõ ngách trong nhà mà tìm. Ashley và Athena cuối cùng cũng làm lành, cả hai chắc đang chui trong chăn mà tâm sự rồi. Yang thì say mèm ấy, quậy gớm, bị Yong lôi phòng phòng, khóa cửa nhốt lại. Vậy mà cứ luôn miệng đòi uống tiếp.

    Theo kế hoạch, TOP và tôi đi bộ ra biển, tối, sóng lớn, lại lạnh.

    -Lên núi không? Trên ấy mát lắm ấy!- TOP nói

    -Hở?? Tối thế này rồi mà...

    -Trên đó là chỗ du khách nghỉ mà em, sáng đèn thâu đêm ấy chứ- TOP lại kéo tôi đi.

    Biết rằng trên ấy sẽ sáng, nhưng đường đi lên thì... trời ạ, như hũ nút vậy. Cả cuộc đời tôi sợ nhất là bóng tối, vì cứ bị ám ảnh mấy bộ phim kinh dị suốt. Cứ mỗi lần đi trong bóng tối là lại có cảm giác có người rình rập phía sao mình.

    -Sao em run thế? Lạnh à- TOP dừng lại, cởi áo khóac ngoài đưa cho tôi.

    -Mình đi xuống đi, tối quá, em sợ lắm!!- Tôi nói, run rẩy. TOP nhìn lại con đường mà chúng tôi đã đi.

    -Nhưng mình đi gần hết rồi- TOP nói, chợt điện thoại anh reo. Là một đồng nghiệp nữ gọi. Anh bắt máy, bất giác tay tôi rời khỏi tay TOP. Nếu chơi thân với tôi từ nhỏ, thì ai cũng biết tôi có tật đi một mình trong bóng tối, không định hứơng. Cái gì đó đẩy tôi đi, một cách vô hình.

    -Á...- Tôi hét lên, vội vàng nhìn xuống dưới đất. Không thấy gì cả, chỉ thấy gì đó mềm mềm lành lạnh- TOP!!!- Tôi gọi lớn, cái vật phía dưới lại càng siết chặt cổ chân hơn. Tôi thấy choáng váng, run cả người.
    - - - - - - - - - - - - - - - - - - -



    +Tạm thời cho qua cặp Brenda vs TOP, bây giờ Blah sẽ đưa các bạn đến bãi biển, nơi có hai con người:

    Ri và Jinnie thả bộ dọc theo bờ biển. Ri lúc nãy có uống chút rượu nên hơi choáng một tí. Nhưng chắc sẽ không sao:

    -À, anh có chuyện muốn nói với em- Ri nói, xoay qua nhìn Jinnie, hoa mắt. Anh chàng cứ nhớ lúc nãy uống ít rượu lắm, thế mà bây giờ lại chóng mặt thế này.

    -Hả??

    -À... em về Việt Nam có vui không?- Ri hỏi, lấy tay xoa xoa trán cho đỡ chóng mặt.

    -Ba bệnh mà vui gì anh- Jinnie trả lời, vô tư. Làm Ri nhà ta mất hứng, lại gãi đầu. Đi thêm một đoạn đường nữa:

    -Càng ngày càng chóng mặt, cô nàng Ashley cho mình uống loại rượu gì mà....- Ri nghĩ thầm. Jinnie nắm chặt tay của mình, tim cứ nhảy loạn xạ, vì nàng biết rõ ràng Ri hẹn mình ra đây để làm gì. Thế mà đi nãy giờ vẫn không nói câu nói

    -Anh hơi chóng mặt, mình ngồi xuống một chút đi...- Ri nói, cả hai ngồi xuống. Biểm đêm, nhưng có đèn đường rọi sáng, lại có cả Ri ngồi cạnh bên, nên Jinnie ấm áp vô cùng.

    -Anh có sao không? Lúc nãy em thấy anh có uống gì nhiều đâu?- Jinnie lo lắng.

    -Ơ... Lúc nãy Ashley kéo anh vào nhà, rồi tặng anh một ly rượu nhỏ...-Ri kể.

    -À, là món rượu gia truyền của cậu ấy đấy, ai lần đầu đến nhà cũng khoe cả- Jinnie vui vẻ khi nói về cô bạn thân.

    -Có phải Ashley đã có bạn trai rồi không??- Ri hỏi, thật ra thì anh không định hỏi thế này đâu. Nhưng cái miệng cứ nói một cách không thể kiểm soát được. Jinnie quay qua nhìn Ri một cách khó hiểu.

    Đừng nhìn anh như thế chứ, nếu em còn nhìn nữa chắc anh sẽ chết vì đau tim mất...

    -Có rồi, nhưng cậu ấy vẫn còn tham lam lắm, nếu có chàng nào tỏ tình thì sẽ gật đầu ngay- Jinnie nói.

    Anh không muốn tỏ tình với Ashley đâu...

    -Jinnie này- Ri bắt đầu, gương mặt Ri bắt đầu nóng lên không phải do rượu- Em với anh quen nhau bao lâu rồi?

    -Từ lúc em sang đây du học, khoảng 2 năm rồi ha- Jinnie nói, tóc cô nàng bay theo gió, mùi hương nhè nhẹ toả ra làm Ri càng lúc càng cảm thấy mình say rượu.

    -Ừ, vậy trong Big Bang, em có cảm tình với ai nhiều nhất- Ri hỏi, ngập ngừng.

    -Ơ... sao anh hỏi vậy?

    -Sao em không trả lời?

    -Em hả? Em có cảm tình với Sung nhiều nhất, anh ấy vui vẻ lại làm người khác dễ chịu- Cô nàng vô tư, làm Ri hơi chột dạ.

    Em không có cảm tình với anh sao?

    -Ừm- Ri gật đầu, im lặng.

    -Nhưng....- Jinnie bắt đầu, lúc nào cũng có từ "nhưng" chen vào giữa những điều tốt đẹp nhất, nhưng bây giờ, từ "nhưng" sẽ chen vào giữa những điều tồi tệ nhất.- Nhưngem lại có tình cảm đặc biệt với một người khác.

    -Ừm

    Chắc chắn là không phải anh rồi...

    Tên này ngốc thật, đã nói đến đó còn không biết.....

    Thời gian cứ thế trôi qua. Đến cả tác giả đây còn phát ngán vì cái tính nhút nhát của chàng và nàng. Nếu không có một chuyện:

    Gió biển làm Ri thấy khoan khoái, anh chàng nhắm mắt lại:

    -Ri! Sao anh im lặng vậy- Jinnie gọi, ngủ rồi còn đâu, cô nàng xoay qua, đẩy vào vai Ri. Ri nhẹ nhàng nằm luôn xúông đất, Jinnie bắt đầu hoảng hốt- Ri!! Anh sao thế này!! SEUNG RI!!!!

    Ai mà gọi tên mình hoài thế này, để mình ngủ một chút....

    Jinnie thật sự rất sợ khi thấy Ri thế này, cô nàng bật khóc:

    -Ri!! Anh dậy nào, anh không định nói với em điều gì sao? Anh có biết em đợi anh nói với em điều này bao lâu rồi không?- Jinnie vừa nói vừa khóc. Đầu óc cô nàng cứ nghĩ tới những cảnh trong mấy bộ phim. Lại tưởng Ri bị bệnh nan y chắc.

    Ơ... sao em biết anh định nói với em?

    Ri đã nghe Jinnie gọi rồi, nhưng anh chàng vẫn ngoan cố năm đó, mặc cho Jinnie gọi khản cổ:

    -SEUNG RI!! Anh đợi em, em chạy vào nhà gọi mọi người- Jinnie vùng dậy định chạy đi, bỗng, Ri ngồi dậy nắm lấy bàn tay Jinnie, kéo cô nàng xuống. Hai gương mặt của hai con người đang yêu kề sát nhau. Mùi rượi của Ri và mùi tóc của Jinnie quyện vào nhau => một mùi hương hoàn hảo

    -Em định bỏ anh ở đây sao?- Ri nói nhỏ

    -........- Jinnie không trả lời, nóng bừng mặt.

    -Nói cho anh biết người em có tình cảm đặc biệt là ai?

    -.......-Jinnie vẫn không trả lời

    -Hử?- Ri nhướng mày

    -Là Ri Panda- Jinnie nói, cái biệt danh của Ri vang lên nhẹ nhàng giữa những con sóng biển. Hai nhịp tim ban đầu đập loạn xa, giờ lại bằt đàu hoà nhịp cùng nhau.
    - - - - - - - - - - - - - - - - - - -



    Tôi ngất đi, TOP chạy lại rồi lay tôi dậy. Bây giờ tôi được TOP cõng trên lưng rồi, anh không đưa tôi về nhà Ashley mà cõng tôi chạy ngược lên núi.

    -TOP!- Tôi thều thào, mở mắt, ánh sáng tràn ngập.

    -Em sao rồi??- TOP hỏi, đặt tôi xuống trên một cái ghế, sờ tay vào trán của tôi- Hình như em sốt thì phải.

    -Lưng anh đau mà, sao lại cõng em chứ?- Tôi hỏi.

    -Bây giờ là anh lo lắng cho em chứ không phải em lo cho anh đâu- TOP nói. Tôi bắt đầu định hướng được mình đang ở đâu. Đây là một quán ăn nhỏ, TOP chạy lại chỗ chủ quán, xin một cái khăn ướt và chườm cho tôi.

    -Em khỏe rồi- Tôi nói.

    -Ngồi đây một chút- TOP nói, rồi đưa tay nhìn đồng hồ- Còn đến nửa tiếng nữa mới đến giờ.

    -Giờ gì?- Tôi hỏi.

    Chúng tôi ngồi ở đó, nói chuyện trên trời dưới đất, 30' sau:

    -Đi thôi, em khỏe rồi phải không?- TOP hỏi.

    -Ừm

    TOP dẫn tôi ra đường, từ trên này nhìn xuống tôi sẽ thấy rõ biển.

    -Đừng nhìn xuống biển, nhìn lên trời đi- TOP nói. Trời ạ, trời không trăng không sao mà cũng bắt nhìn, TOP bắt đầu đếm ngược- 7...6...5...4...3...2...1...

    BÙM! BÙM!

    Pháo hoa bắt vụt lên từ phía xa. Đan xen vào nhau, màu sắc trộn lẫn, rực rỡ. TOP ôm lấy tôi:

    -Đợt pháo bông đầu tiên là một nghi lễ của nơi này, cứ mỗi cuối tháng là lại có- TOP nói- Còn đợt pháo bông thứ hai, cũng là đợt cuối cùng, dành cho em.


    15' trôi qua, bầu trời lại trở về một màu đen nguyên trạng. Chợt:

    BÙM! BÙM!

    Ánh sáng lại vụt lên lần nữa. Tên của tôi- Brenda, hiện hữu lung linh trên bầu trời. Khó để tả nổi cảm giác của tôi lúc này. Muốn ôm chặt lấy người con trai này mãi mãi, muốn người con trai này lúc nào cũng nắm lấy tay mình. Muốn chữ Brenda ấy sẽ biến thành Will You Marry me!!

    Ừ... có thể cái tương lai ấy còn xa lắm, hay có thể nó sẽ không bao giờ đến. Nhưng câu nói của TOP vang lên rõ mồn một trong đầu tôi, câu nói ở sân bay, nửa năm về trước:
    Đối với anh, em là một cô gái đặc biệt. Anh không biết, tình cảm của anh đối với em có lâu bền hay không. Anh không biết sau này, anh có thay đổi ý định hay không. Nhưng với anh, với hiện tại bây giờ thì: Anh yêu em!



    -Em cũng yêu anh, TOP à- Tôi nói vào tai TOP.
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 7:34 pm

    CHAP 16

    "Tỉnh giấc, bỗng thấy trong lòng bối rối
    Thấy nhớ thấy vấn vương môt hình bóng ai"


    Tiêng chuông báo thức điện thoại reo lên, 8h sáng. Tôi lẳng lạng nhìn qua hai người kế bên, Jinnie và Athena vẫn còn ngủ say. Chỉ có Ashley là biến đâu mât. Chà chà, cô nàng Jinnie vừa ngủ lại vừa cười, nghe Sung kể tối hôm qua Jinnie với Ri đi đến khuya mới về.

    Tôi nhẹ nhàng bước vào phòng tắm, đánh răng rửa mặt, với lấy đồ cột tóc buột hờ đuôi tóc qua một bên. Tôi vẫn còn cảm giác ngất ngây lúc tối qua. Thức dậy là muốn bật tung chăn ra ?? Chạy ngay đến TOP.

    -Thức rồi à?- Cánh cửa phòng tắm mở ra, Ashley hỏi:

    -À... Chị... thức sớm vậy?- Tôi kiếm cách tiếp tục cuộc nói chuyện.

    -Ừm... Ra vườn chơi, bây giờ ở ngoài lành lạnh, dễ chịu lắm ấy, đợi em ở ngoài...- Ashley nói, "em", Woa, Ashley gọi tôi bằng em cơ đấy.

    Tôi sững người một lúc, rồi bước ra vườn. Ngoài vườn phủ cỏ Nhật, bỏ dép đi lên đó có cảm giác mát lạnh, nhồn nhột. Ashley đang ngồi bó gối trên thảm cỏ m65t mình, đăm chiêu. Tôi ngồi bệch xuống cạnh Ashley:

    -Mấy giờ em về Việt Nam?- Ashley hỏi.

    -12h trưa- Tôi trả lời, khẽ nhăn mặt vì nghĩ đến cái giờ linh ấy.

    -Vây phải về sớm rồi! Một chút kêu mọi người dậy, chị bảo người làm nấu thức ăn sẵn rôi Ashley nói tưoi cười.

    -Vâng- tôi ậm ừ, tôi vẫn còn sợ Ashley lắm.

    -Chắc em vẫn còn giận chị hả??- Ashley hỏi, nụ cười vẫn giữ trên môi.

    -Ơ... hả? Không có, sao em lại giận chị khi đã đưa em đến một nơi tuyệt vời thế này chừ!?- Tôi nói.

    -Ừ... Thôi em vào gọi mọi người dậy, chị dọn thức ăn ra rồi cùng ăn...

    Tôi gật đầu, chạy vào gọi mọi người. Athena và Jinnie gọi một tiếng là thức ngay. Còn măm anh chàng kia thì:

    -Ji Yong dậy nào!!!- Athena xộc vào kéo Yong ngồi dậy, tay vỗ vỗ vào hai má của Yong. Anh chàng ngồi dây:

    -Dậy là gì thí hả? Từ nhỏ đến giờ anh không biết động từ "dậy" là gì nhá!!- Yong nói trong khi hai con mắt nhắm tịt

    -WAKE UP!!!- Athena hét lên, lúc này chàng Yong mới lồm cồm ngồi dậy, tồi vào toilet, mở cửa thì:

    -Oái!! Ai thế này??- Giọng của Sung vẫn còn ngáy ngủ vang lên từ trong toilet:

    - Dae Sung?? Sao lại thế này hả??- Ji Yong tỉnh cả ngủ, khi thấy Dae Sung nằm trong toilet với cái gối ôm hình com Doremon của mình [=.="-]. Athena đứng ở ngoài nhìn vào với gương mặt ngây ngô:

    -Em đanh trốn bà Athena đấy!! Đừng cho bả vào phòng nhá!!- Dae Sung nói nhỏ, đưa ngón tay lên miệng vẻ lén lút

    -NHÀ NGƯƠI CÓ DẬY KHÔNG THÌ BẢO??- Athnea hét lên, Sung nhà ta mở to mắt. Rồi nngồi dậy ngoan ngoãn đánh răng.

    Trong khi Athena đã xử lý xong Ji Yong và Dae Sung thì tôi và Jinnie lại phải chịu trận với Seung Ri, Tae Yang và TOP. Ba anh chàng cứ giành nhau một cái chăn mà trùm kín mít lên đâu, mặc cho Jinnie réo mãi, cuối cùng:

    -Ri, anh không dậy thì một chút lên xe đừng hòng ngồi chung với em nhá!!- Jinnie nói lớn, và chỉ cần một câu như thế cả ba anh chàng ngồi dậy. Ri ngồi dậy với gương mặt hoàn toàn tỉnh táo, còn Yang và TOP thi há hốc miệng, ngạc nhiên:

    -Hả... Yaaaa!! Seung Ri!! Em của anh giỏi quá nhá- TOP cười hô hố [=.="], mừng rỡ ôm chầm lấy Yang. Yang cũng chạy lại vỗ vào vai Ri. Tôi nghiệp chàng út, mới sáng thức dậy là đã bị hành hạ.

    -Vậy chúng mình có em dâu rồi nhá- Tae Yang cười tít mắt, vừa bắt tay TOP, cứ như là làm được chuyện gì cao cả lắm rồi

    Jinnie íăc đầu, kéo tôi ra nhà bếp, buông lại một câu:

    -Ba phút thôi nhá!!
    - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -


    +Nhà Athena:

    Sau khi ăn sáng và chui lên xe. Big Bang lại tranh thủ ngủ tiếp cho đủ giấc. Nhìn cái khung cảnh Ri Panda ngủ say rồi dưa vào vai Jinnie làm ai cũng phát iu...
    Bây giờ tôi và Athena đang thu dọn đồ đạc. Big Bang, Jinnie và Ashley về nhà thay đồ và hứa sẽ đến đây đưa tôi ra sân bay:

    -Khi nào em định trở lại nữa Brenda?- Athena hỏi trong khi đang phụ tôi xếp quần áo.

    -Ôi... Em cũng không biết, phải làm việc nữa chị. Rồi để xem khi nào mới được bay qua đây- Brenda nói

    -TOP và chị sẽ nhớ em lắm đây- Athena ôm chầm lấy tôi. Chị ấy có cách bày tỏ tình cảm trực tiếp, thấy gì là nói ra đấy, vì thế không bao giờ phải lo Athena sẽ nói xấu mình

    -Em cũng nhớ mọi người mà- Tôi mỉm cười.

    Xong, tổng cộng là 3 vali. Sao nhiều vậy, lúc đầu đi chỉ có hai vali, bây giờ lại thêm một cái nhỏ nữa.

    -Trời... Em không nhớ những lần đi mua sắm với chị à?- Athena nói.


    - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

    +Sân bay:

    Mọi người đều có mặt đầy đủ, nhưng đến giờ phút này lại có thêm Nr Yang và mấy chục phóng viên nữa [>"<]

    -Mai lại có chuyện để xem đây- Yong nói nhỏ

    -TẤT CẢ NHỮNG DIỄN VIÊN CA SĨ NỔI TIẾNG ĐẾN SÂN BAY ĐỂ TIỄN LÂM GIA KIỀU VỀ VIỆT NAM- Ri giả bộ làm nhà báo, rồi khẽ trề môi

    -Không, không, phải là thế này: PHẢI CHĂNG CÔ GÁI NÀY CÓ SỨC HÚT ĐẾN THẾ???- Sung nói- Nhưng Brenda nhà ta có sức hút lắm nhá!! Brenda này! Nếu sau này em và hyung có chuyện gì thì phải nhớ tới Dae Sung này nha.

    -Đó đó, lại thêm một tin giật gân: DAE SUNG LĂM LE CƯỚP ĐOẠT NGƯỜI YÊU CỦA TOP (BIG BANG)- Jinnie nói to

    Đến giờ rồi, tôi cúi đầu chào từng người, và đặc biệt tôi nói lời cảm ơn đến Mr Yang vì đã tạo cơ hội cho tôi trở lại với nghề người mẫu dù chỉ trong một ngày:

    -Đó là thực lực của cháu mà!!- Mr Yang nói như thế khi nhận lời cảm ơn của tôi.

    Tôi kéo vali vào, thì TOP gọi tôi lại:

    -Brenda!!- TOP chạy lại:

    -Hử??

    -À... thế này... Anh đưa em cái này đây- TOP đưa cho tôi một gói nhỏ- Đây là hình của em, anh đã tranh thủ thức để rửa ra cho em đấy.

    -Um...

    -Đừng quên anh nhá?- TOP nói nháy mắt với tôi

    -Em có thể quên được anh sao- Tôi mỉm cười. Kéo vali đi. Sẽ còn nhiều chuyến bay đợi tôi phía trước. Tôi sẽ đi đến nhiều nơi, nhiều đất nước.. Nhưng mãi mãi có một nơi tôi không thể nào quên, đó là Seoul.
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 7:36 pm

    CHAP 17
    Lại một thời gian trôi qua. Tất cả mọi thứ đều êm đẹp. Tôi là một tiếp viên hàng không trẻ, với công việc bay từ đất nước này đến đất nước khác. Một tiếp viên hàng không trẻ với nghề tay trái là người mẫu. Một tiếp viên hàng không trẻ có một tình yêu với người nổi tiếng.

    Có lẽ thời gian gần một năm khiến cho tôi có nhiều thay đổi. Sau khi về Việt Nam lần đó, tôi đã bay qua Hàn Quốc khoảng hơn 10 lần rồi. Còn công việc, tôi được mời làm người mẫu chính cho một tạp chí thời trang. Có được công việc người mẫu là nhờ bộ ảnh tôi chụp lúc ở Hàn Quốc. Nói thẳng ra, tôi là đứa con gái hạnh phúc nhất trên trần gian.

    Tôi và tình yêu (TOP ấy) vẫn liên lạc đều đặn. Tôi cảm thấy tình cảm của chúng tôi không hề phai nhạt mà dần dần lại thêm sâu hơn [>”<]. Một ngày đẹp trời, tôi bật email và nhận được thư của TOP

    “Brenda!!
    Báo cho em biết: bọn anh sắp sang Nhật rồi, đó là kế hoạch Nhật tiến của bọn anh ấy mà.Nhưng trước khi sang Nhật bọn anh sẽ được nghỉ ngơi một chuyến rồi mới bắt đầu làm. Nếu anh nhớ không lầm thì thời gian tới em sẽ được nghỉ dài hạn phải không? Lúc đó thì đi Nhật với bọn anh nhá!!

    À, hôm nay em sẽ bay đi đâu? Anh và mọi người muốn gặp em ghê, 3 tháng rồi từ ngày em qua Hàn Quốc gần đây nhất.

    Nè, anh có gửi cho em một tấm hình chụp lén Ri Panda và Jinnie “hôn” nhau đấy. Bọn anh phải rình mò cả ngày mới chộp được một tấm.

    Chúc em một ngày vui vẻ!! Yêu em!

    P/s: Đi đâu thì nhớ chụp hình về cho anh. Cố lên cục cưng!! Fighting!!

    TOP- Your Love”


    Vậy là Big Bang sắp sang Nhật rồi. Vài tuần sau tôi sẽ được công ty thưởng một kỳ nghỉ dài hạn. Chẳng là tôi liên tục phải tăng ca, bay đi bay lại đến mệt lữ nên bây giờ sẽ được nghỉ bù. Siêng năng sẽ được đền bù mà. Hô hô! Thôi, phải đi làm đây.

    +Phòng nhân viên:

    -Kiều!! Có người tìm em nè- Chị Thy chạy vào trong lúc tôi đang chỉnh sửa lại mái tóc.

    Tôi nhanh nhẹn ra ngoài. Ôi, con Ngân bạn thân của tôi tìm tôi đây mà. Lâu rồi không gặp nó vì nó phải nghiên cứu ba cái dự án gì đó của công ty. Nhìn nó trẻ hẳn ra.

    -Bà sắp bay à?- Nó hỏi, hình như có vẻ lo lắng

    -Đúng!

    -Đừng bay- Nó hớt hải

    -Ơ… lâu ngày không gặp… vừa gặp lại bảo thế này- Tôi ngạc nhiên.

    -Hổm rày bà có đi thăm Huyền Diệu không?- Nó kéo tôi hỏi nhỏ.

    -Mấy tuần trước, có lại nhà bả nói chuyện chơi.

    -Tui mới gặp bả hôm qua, bả bảo hôm nay bà xui lắm, bay sẽ nguy hiểm đó- Nó nói, lấm lét.

    -Ôi, không sao đâu, tui bay cả chục chuyến rồi mà! Bà đừng lo quá- Tôi phì cười, trấn an nhỏ bạn

    +Máy bay
    Chào quý khách! Đây là chuyến bay đến Thái Lan. Máy bay của chúng ta sắp cất cánh. Mời quý khách thắt chặt dây an toàn. Chúc quý khách một chuyến đi vui vẻ.

    Giọng của chị Thy vang lên qua loa trên máy bay. Chúng tôi bắt đầu công việc thường ngày, kiểm tra an toàn và chăm sóc cho khách hàng. Tranh thủ mua ít gì đó khi qua Thái mới được. Hôm nay là một ngày đẹp trời!!

    ………

    ………

    ………

    Máy bay sắp hạ cánh xuống sân bay của Thái Lan. Mong quý khách kiểm tra lại dây an toàn lần nữa.

    Cái cảm giác quen thuộc khi máy bay hạ cánh. Tôi thấy khoan khóai khi nghĩ đến cảnh shopping thả cửa khi đến Thái Lan.

    Tôi nhắm mắt lại…. tưởng tượng cái viễn cảnh màu hồng ấy….

    Bỗng…

    Mọi thứ trên máy bay gần như ngừng hoạt động….

    Không gian trở nên tối đen và ngột ngạt….

    Nhiều tiếng hét vang lên, và tiếng của những đồng nghiệp đi cùng hét lên: “Bình tĩnh”.

    Cảm giác như tôi đang rơi tự do với trò chơi cảm giác mạnh…

    Nhưng lần này không phải là cảm giác khoan khóai…

    Trong tôi bây giờ làm một cảm giác sợ hãi vô cùng….

    Tôi không mở miệng nổi….

    Rồi hình như tôi chạm đất….

    Với tiếng động lớn……

    Tất cả xảy ra chỉ trong một giây…

    Mọi thứ vẫn tối đen… đến khó chịu…
    - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -


    +Seoul:

    Sáng, TOP thức dậy, nói là sáng vậy chứ đã là 10h trưa rồi. Anh chàng vẫn còn rất vui khi nghe Mr Yang nói về kế hoạch Nhật tiến sắp tới. Tối ôhm qua đã vội vàng gửi một mail cho Brenda.
    Hy vọng mình và Brenda sẽ có một thời gian đáng nhớ!!




    -Hyung~ - Dae Sung gọi, anh chàng này lúc nào cũng là người gọi tên TOP đầu tiên trong buổi sáng.

    -Sao hả?- TOP đáp.

    -Thế anh có đi tập thể hình không? Đi thì ra ăn sáng, Yong giành hết của hai anh em mình rồi kìa.

    -Ơ… hồi đó giờ anh có biết đi tập thể hình là gì đâu?- TOP nói, gương mặt đầy vẻ nham hiểm

    -Hả? Anh cứ giỡn- Dae Sung nói, ngây ngô

    -Thì hồi đó giờ anh chỉ bíêt đi xem Yong Khoe Xương thôi- TOP nói phì cười. Ba anh chàng còn lại cũng cười thật to. Còn chàng Yong đang c8ám cúi ăn sáng thì dừng lại mà tặng cho TOP một ánh mắt hình viên đạn.

    Ri tung tăng cầm dĩa cơm chạy lại cái Ti vi:

    "Tôi là Cyn. Đây là chương trình tiếp nhận bản tin trên toàn thế giới. Vào giữa sáng hôm nay, máy bay từ Việt Nam sang Thái Lan gặp tai nạn tại sân bay của Thái Lan. Chíêc máy bay bị trục trặc trong lúc đang đáp xuống sân bay. Hiện vẫn chưa tìm được nguyên nhân của vụ tai nạn. Theo số liệu thống kê vừa nhận được: có ba người bị thương nặng, trong đó có một hành khách và hai nữ tiếp viên hàng không. Số còn lại bị xây xát nhưng không gây nguy hiểm đến tính mạng"

    Tất cả lặng người khi nghe bản tin. Không ai nhìn ai, không ai nói gì cả. Im lặng:

    -Chắc đó không phải là Brenda đâu hả?- Tae Yang là người phá vỡ cái không khí im lặng.

    -Không phải đâu. Lúc nãy TOP vừa nhận được mail của Brenda mà. Cô ấy đâu có đi Thái hả?- Dae Sung tiếp, cố tìm kiếm hy vọng.

    TOP không nói gì, bật máy laptop, truy cập vào hòm thư. Vài phút sau, anh trở ra ngoài:

    -Hôm nay... Brenda bay sang Thái- TOP đáp, hình như anh không còn chút sức lực. Chỉ đứng thừ người ra đó.

    "RENG! RENG"

    -Alo- Yong chạy lại bắt máy

    -Các người có nghe tin tức không? TOP có nghe không hả?- Đầu dây là giọng của Athena và Jinnie.

    -Bọn anh vừa nghe xong- Yong lặng người.

    -Chắc không có Brenda đâu.

    -Brenda cũng bay qua Thái...

    Lại thêm một khoảng im lặng trong điện thoại:

    -Em sẽ liên lạc để tìm danh sách nạn nhân!!
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 7:37 pm

    CHAP 18

    +Nhà Big Bang

    Mọi người tập trung đầy đủ tại nhà Big Bang. Hôm nay là ngày nghỉ đầu tiên của Big Bang, vậy mà lại nhận được tin thế này. Không còn ai hứng khởi cho việc nghỉ ngơi gì cả.

    -Khi nào mới có danh sách nạn nhân?- TOP hỏi

    -Athena đi liên lạc rồi, chắc một chút nữa thôi- Jinnie nói, lo lắng. Seung Ri khẽ nắm lấy tay Jinnie. Có lẽ lúc này TOP cũng ước mình có thể nắm lấy bàn tay của Brenda.

    Lại một tiếng trôi qua, mọi người im lặng nuốt lấy cái không gian ngột ngạt.

    -CÓ DANH SÁCH NẠN NHÂN RỒI- Athena bật tung cửa, rồi khựng lại, thì thầm- Chắc lần này, mình phải sang Thái thôi.

    Vâng, không cần xem, nghe Athena nói thì mọi người cũng hiểu.

    -Brenda? Bị thương nặng lắm sao?- Jinnie

    -Có lẽ vậy…
    - - - - - - - - - - - -



    +Thái Lan

    Tôi mơ màng mở mắt...

    Nhẹ nhàng cử động cánh tay… tê cứng không tí cảm giác…

    Tôi dùng hết sức để nhìn xuống cánh tay….

    Tim tôi chùng lại… xen vào là một cảm giác đau đớn… tôi khóc...

    “Mẹ!! Tay con bị sao thế này??”


    -Kiều!! Con tỉnh rồi à?? Tay con có sao đâu này, con nhìn đây này- Giọng của mẹ tôi vang lên ấm áp. Tôi vội vàng cử động cánh tay, hoá ra chỉ là mơ. Tôi mở mắt, mọi vật vẫn còn chưa rõ nét, nhưng giọng nói quen thuộc của mẹ tôi vang lên rất rõ ràng. Tôi định ngồi dậy nhưng cơn đau từ bên mạng sườn kéo vật tôi lại giường.

    -Mẹ gọi bác sĩ đã!- Mẹ tôi nói rồi đi.

    -Có lẽ cô ấy bị chấn thương bên mạng sườn, sẽ mau hết thôi. Cô gái này rất may mắn đấy. Ở lại đây và theo dõi, sau đó chúng tôi sẽ đưa một kết quả chắc chắn hơn.

    Bác sĩ nói, tôi không ngờ bây giờ bác sĩ lại biết nhiều thứ tiếng như thế.

    -Mẹ, còn ai nữa không?- Tôi hỏi.

    -À...Một đồng nghiệp của con, hịên giờ vẫn còn hôn mê. Còn một hành khách thì đã...- Mẹ tôi ngừng ở đó.

    +Sân bay - Thái Lan

    -Em đã liên lạc với hãng hàng không. Tất cả những nạn nhân đều được đưa về bệnh viện ở đây- Athena nói. Mọi người vừa xuống sân bay: Big Bang, Athena và Jinnie. Trời bắt đầu sụp tối, vì là người nổi tiếng nên việc liên lạc tìm chỗ ở không khó đối với mọi người.

    -Có phải tất cả xuất hiện ở đây sẽ gây chấn động không?- Dae Sung nói, lo sợ.

    -Chắc là vậy rồi- Tae Yang nói.

    -Em sẽ liên lạc với bệnh viện để tìm Brenda- Athena tiếp. Bảy người đón taxi đến khách sạn, sắp xếp đồ đạc. Từ lúc đến Thái tới giờ, TOP không mở miệng nói một lời nào. Cho đến khi mọi người đã yên vị trong phòng khách sạn:

    -Ai sẽ đi với anh vào bệnh viện?- TOP nói.

    -Đương nhiên là Athena rồi- Tất cả đồng thanh

    +Tối, bệnh viện:

    Vẫn với gương mặt lo lắng và không khí im lặng. TOP và Athena cùng nhau đến bệnh viện:

    -Có phải đó là TOP của Big Bang không?

    -Anh TOP kìa!!!

    -Chị Brenda bạn gái của anh ấy vừa bị tai nạn máy bay thì phải.

    Dẹp bỏ những lời xì xầm TOP và Athena vẫn lầm lì bước vào bệnh viện:

    -À... xin lỗi- Athena bắt đầu bằng tiếng Anh- Chúng tôi muốn biết Lâm Gia Kiều đang nằm ở phòng nào?

    -Chị theo tôi- Cô y tá nhỏ nhẹ.

    +Phòng bệnh nhân:

    Tôi ở trong phòng một mình. Mẹ ra ngoài mua một ít đồ ăn cho tôi. Từ lúc tỉnh dậy đến giờ, tôi luôn có cảm giác mình đã bỏ quên một thứ gì đó, một thứ gì đó quan trọng. Tôi nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ. Giấc mơ chập chờn, hình như trước khi tôi tỉnh lại, tôi cũng mơ một giấc mơ tương tự thế này:

    -Bắt đầu từ ngày mai, tôi khuyên em hãy đi tìm một nửa của mình. Nhớ lời tôi, tìm kiếm ở nơi mà người em cần đang ở đó, chị chắc chắn rằng người em nhắm tới sẽ để ý đến em.

    -KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC!! CHÚNG TA ĐANG LÀM GÌ VẬY? Tối hôm qua, anh uống rượu say rồi đi về một mình mà, sao em lại ở đây?

    -Give me A chance!!

    -Brenda à! Mặc dù em và anh gặp nhau chưa được bao lâu. Nhưng đối với anh, em là một cô gái đặc biệt. Anh không biết, tình cảm của anh đối với em có lâu bền hay không. Anh không biết sau này, anh có thay đổi ý định hay không. Nhưng với anh, với hiện tại bây giờ thì: Anh yêu em!


    Tôi giật mình tỉnh lại, một giấc mơ lạ, một giấc mơ với một người con trai lạ. Nhưng lại có cảm giác rất thật. Tôi lại nhắm mắt cố tìm lại giấc ngủ của mình:

    -Nhưng hồi đó là hồi đó, bây giờ là bây giờ. Athena với Ashley là quá khứ rồi. Bây giờ anh chỉ có Brenda thôi

    -Còn tương lai của anh sẽ là một người khác…-

    -Đừng nhìn xuống biển, nhìn lên trời đi!!

    -Đợt pháo bông đầu tiên là một nghi lễ của nơi này, cứ mỗi cuối tháng là lại có. Còn đợt pháo bông thứ hai, cũng là đợt cuối cùng, dành cho em.


    Những câu nói vang lên đều đều trong giấc mơ của tôi. Vẫn là người con trai ấy. Tôi lại tỉnh giấc.

    -Brenda?- Ai đó đang gọi tên tôi, giọng nói khàn khàn. Trời, có phải là...

    -TOP??- Tôi lắp bắp

    -Em tỉnh rồi à??- Anh và Athena lo cho em lắm biết không?- Đúng là TOP thật rồi, tôi sẽ hết bệnh ngay thôi.

    -Anh...anh là TOP của Big Bang à?- Tôi hỏi, vẫn còn chưa hết ngỡ ngàng
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 7:37 pm

    CHAP 19

    TOP và Athena chưng hững khi nghe Brenda nói, hai người lẳng lặng nhìn nhau.

    “Brenda là người may mắn nhất trong chuyến bay này. Tuy nhiên hiện giờ não của cô ấy bị chấn động. Và quên mất vài chuyện trong quá khứ gần. Nếu người nhà chịu khó thì Brenda sẽ hồi phục nhanh. Trong thời gian này cô ấy không nên di chuyển nhiều. Có thể mỗi ngày sẽ dành một tiếng để Brenda gặp bác sĩ chuyên khoa về não. Đây là một triệu chứng thường gặp của nạn nhân khi bị va chạm mạnh. Nên người nhà có thể yên tâm, khả năng hồi phục của cô ấy rất cao.”

    Tôi ngồi trên giường nghe bác sĩ giải thích. Nhưng càng suy nghĩ càng nhức đầu, thật ra thì tôi đã quên chuyện gì rồi. Tại sao TOP của Big Bang lại đến đây và nói những lời thân mật với tôi? Mặc dù tôi thần tượng anh ấy thật nhưng thế này thì kỳ cục quá.

    -Anh…anh nói chuyện với Brenda một chút- TOP nói với người con gái đứng bên cạnh, rồi xoay qua mẹ tôi. Anh nhận được cái gật đầu.

    TOP ngồi xuống, cảm giác là lạ trỗi lên trong tôi. Nhưng tôi lại nhích người sang một bên.

    -Em… có đau ở đâu nữa không?- TOP nói, nhẹ nhàng. Người con trai này, à không, chàng rapper này lúc trước thân với tôi lắm sao?? Tôi chớp mắt nhìn anh ta, không trả lời:

    -Có phải anh là TOP không? TOP của Big Bang thật à? Anh nói Tiếng Việt giỏi đến vậy sao? Anh có biết em thần tượng anh lắm không?- Tôi hỏi, một hơi dài. Đáp lại tôi không là giọng đều đều như lúc nãy. TOP xoay mặt đi chỗ khác, lấy hai bàn tay che mặt lại:

    -Em quên anh thật rồi sao?

    Tôi vẫn không trả lời, lại chớp mắt nhìn anh ta. Trông anh ta có vẻ gì đó đau khổ lắm. Bỗng TOP nắm lấy tay tôi, tôi giật cả mình rụt tay lại:

    -Anh ra ngoài dùm. Tôi muốn ngủ một chút.

    Anh chàng ngỡ ngàng. Một giọt nước mắt rơi ra, rồi lại bị ngón tay của anh ta chặn lại:

    -Anh đi đây!!- TOP nói, rồi đứng dậy, khép cửa lại, nhẹ nhàng hết sức có thể.
    - - - - - - - - - - - - - - - - - -



    +Khách sạn:


    -Sao Hyung???- Ri Panda tròn mắt- Brenda mất trí nhớ à??

    Vừa dứt lời, Ri bị Jinnie cốc một phát vào đâu, rồi chàng và nàng thì thầm to nhỏ gì đó. Tae Yang bước từ phòng tắm ra ngoài với một chiếc quần ngố:

    -Nóng thật! Sao hả TOP? Anh đã gặp Brenda rồi phải không?- Tae Yang nhướng nhướng mắt. TOP không nói gì, gục mặt xuống bàn. Yang nhận lại một cái liếc sắc lẻm từ Athena.

    Sáu con người kia im lặng kéo nhau ra ban công nói chuyện. TOP vẫn ngồi gục mặt trên bàn. Má anh nóng hổi, đôi vai run lên nhè nhẹ. Anh tự hỏi đã bao lâu rồi anh không khóc vì một người con gái? Anh đã tìm lại được cảm giác biết yêu nhưng bây giờ anh buộc phải đánh mất nó sao?

    Khi nào anh đến Việt Nam, em sẽ làm hướng dẫn viên du lịch cho anh

    Em đã nói là em hát hay lắm mà

    Ừ thì thôi chứ là sao nữa

    Anh làm sao mà lại đau lưng thế?

    Tự nhiên thương anh ghê!!


    Lại nụ cười tươi, những câu nói ngọt ngào, cử chỉ lo lắng của Brenda. Chúng xuất hiện trong đầu TOP nhanh chóng, nhưng đủ nhiều để làm người ta đau.

    Bao giờ nụ cười ấy sẽ lại là của anh?
    - - - - - - - - - - - - - - - - - -



    Giấc ngủ đến với tôi dễ dàng, cũng như giấc mơ quen thuộc ấy, chúng lại xuất hiện.

    Hình ảnh tôi kéo vali vào sân bay...

    Hình ảnh tôi đạp xe đạp cùng một người dọc biển...

    Hình ảnh tôi ngồi co ro trong một căn phòng kín...

    Hình ảnh nhưng chùm pháo bông vụt lên trời đầy màu sắc, và chữ Brenda xuất hiện lung linh trên bầu trời đêm...


    Tôi choàng dậy, mồ hôi ướt cả lưng áo. Một bàn tay khác đang nắm hờ tay tôi. Tôi nhìn qua, là người con gái hôm qua đến đây cùng TOP. Cô gái ấy cũng giật mình tinh dây.

    -Brenda?

    -???

    -À... Chị chưa giới thiệu nữa, chị là Athena, em nghe được Tiếng Anh mà phải không?- Cô gái ấy tươi cười nhìn tôi, đôi mắt sáng làm tôi tin tưởng.

    -Um... Chị...- Tôi định hỏi xem chị ấy là gì của tôi. Thì một cô gái khác lại đến, làm da trắng hồng và đôi mắt to, cô gái có vẻ đẹp trong sáng.

    -Đây là Jinnie, Kwon Jinnie. À... hai chị là bạn thân của em lúc trước. Nên em đừng sợ- Athena nói. Tôi có phần yên lòng.

    -Hai chị kể cho em nghe được không? Em có nhiều chuyện muốn hỏi lắm!!- Tôi nói.

    -Um... em hỏi đi- Jinnie đáp, rất tự nhiên. Chắc lúc trước tôi thân với họ lắm.

    -Bác sĩ nói, em đã quên những chuyện trong quá khứ gần, vậy chính xác đó là những chuyện nào?


    -Em quên những người bạn thân ở Hàn Quốc, như là chị, Athena và cả Big Bang nữa!- Jinnie nói từ từ chậm rãi. Tôi ngỡ ngàng, tôi là bạn thân của Big Bang??

    -Em?? Bạn thân?? Big Bang!!- Tôi thốt lên.

    Hai cô gái nhìn tôi đầy hy vọng, hy vọng là tôi sẽ nhớ ra điều gì chăng? Nhưng quả thật tôi không nhớ gì cả!! Cửa phòng tôi lại mở, lần này là TOP. Tim tôi bỏ lỡ nhịp:

    -Hai em vào đây sớm thế?- Anh ta hỏi hai cô gái kia bằng Tiếng Anh.

    -Anh nói chuyện với Brenda nhá- Athena nói, rồi kéo Jinnie ra ngoài, Cô nàng Jinnie ngoảnh lại và cười với tôi. TOP ngồi xuống cạnh giường nhìn tôi:

    -Khi nào em đến gặp bác sĩ?- Anh ta hỏi

    -À...ừm... một chút nữa. Tôi trả lời chạy trốn ánh mắt của TOP.- Lúc trước em thân với anh lắm sao?

    -Ừm... thân lắm, em còn là bạn gái anh nữa- TOP nói nhẹ nhàng- Anh kể em nghe nhá...- Tôi gật đầu, rồi anh bắt đầu kể. Đầu tiên là chuyện tôi và anh ấy, chúng tôi bị dính vào scandal tình cảm, nhưng TOP ko nói lý do vì sao. Sao đó chúng tôi yêu nhau. Cả chuyện tôi bị cô nàng nào đó bắt lại và nhốt vào phòng lạnh. Rồi đợt pháo bông trong đêm. Cuối cùng là chuyện tôi bị tai nạn, và bây giờ là ngồi đây.

    -Em và anh... từng yêu nhau à?- Tôi lại hỏi, không phải là anh ấy đã nói rõ ràng rồi sao, thế mà tôi vẫn hỏi.

    -Không, không phải là từng, mà là chúng ta... đang yêu nhau- TOP nói.

    Ngồi với tôi một lúc thì bác sĩ đến và gọi tôi qua phòng. Ngày hôm nay tôi sẽ gặp bác sĩ để điều trị trí nhớ của tôi. Hay gọi là điều trị gì ấy cũng không rõ. TOP vẫn đi củng tôi. Tôi bước vào một căn phòng kín. Cạnh căn phòng là một căn phòng nhỏ, TOP đứng trong đó và sẽ quan sát được tôi. Tôi bắt đầu:

    -Brenda! Bây giờ tôi muốn cô nhắm mắt lại, và nhớ lại...

    -Tôi không biết nhớ gì cả- Tôi đáp gọn hơ.

    -Có phải cô đã từng gặp nhiều giấc mơ giống nhau trong thời gian gần đây không?

    &shy;-Vâng.

    -Cô hãy nhắm mắt và nhớ lại những giấc mơ ấy- Tôi làm theo lời bác sĩ và tôi lại mơ tiếp.

    Những giấc mơ có phần nhẹ nhàng nhưng làm tôi sợ. Tôi sợ rằng tôi đã quên thứ gì đó rất quan trọng. Và tôi sợ sẽ làm cho người khác đau buồn. Tự nhiên, nước mắt tôi rơi, tôi có cảm giác vô vọng đến khó chịu. Cảm giác dường như tôi không còn gì đế tiếp tục cố gắng. Tôi cố gắng mở mắt nhưng không được:

    -TOPPP!!- Tôi hét lên. Theo bản năng tôi ôm chầm lấy người gần nhất. Cánh tay ấy ôm chặt lấy tôi, vỗ nhè nhẹ lên lưng tôi.

    -Anh đây! Không có gì đâu, em làm được mà- Giọng nói khàn khàn vang lên. Tôi mở mắt, gương mặt ướt nhem vì nước mắt. Tôi bắt gặp ánh mắt lo lắng của TOP, tim tôi nhói một cái:

    -Sao em không nhớ gì hết?- Tôi ôm đầu. Lại khóc. TOP tháo tay tôi ra khỏi đầu, đỡ tôi đứng dậy.

    -Em còn biết khóc với anh là được rồi- TOP nói. Tôi và anh đi về phòng, những tiếng xì xầm vang lên làm tôi khó chịu. Vì tôi đang đi với TOP mà, tôi đang đi với một người nổi tiếng...
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 7:38 pm

    CHAP 20

    Những ngày sau đó, tôi lại tiếp tục với những khóa điều trị. Những giấc mơ ấy có phần rõ nét hơn trong tôi. Và hằng ngày, tôi nhận sự chăm sóc của TOP, sự chăm sóc nhẹ nhàng. Anh không bao giờ nổi giận với tôi trong khi tôi lại làm điều đó. Chiều, tôi cùng TOP bước ra chỗ điều trị:

    -Cô ta là Brenda đấy! Còn anh chàng kia là TOP mà…

    -Tội nghiệp cô ấy quá…

    -Phải tội nghiệp TOP mới đúng…

    Lại những lời xì xầm. Tôi không kiềm chế nổi mình và:

    -Bộ tôi muốn bị thế này lắm sao? Các người nhiều chuyện thế hả?- Tôi hét lên với đám đông. Rồi bỏ chạy, để lại TOP ở đó. Một lúc sau, TOP mở cửa phòng:

    -Anh vào được không?

    -Em không dám cấm…- Tôi trả lời. TOP bước vào, nhẹ nhàng như sợ đánh thức mấy hạt bụi dưới chân dậy. Tôi lại tiếp- Nếu cấm anh thì em sẽ bị người khác đánh mất.

    -Thôi nào, em để ý họ làm gì!!

    -TOP à! Anh không thấy tuyệt vọng sao? Đã một tuần rồi, em vẫn ko nhớ gì ngoài những giấc mơ vô nghĩa…

    -Nếu anh tuyệt vọng thì anh đã về Hàn Quốc từ ngày đầu tiên gặp em. Và những giấc mơ của em ko phải là vô nghĩa…Hiểu không?

    Khi TOP đi tôi mới dám bật khóc. Tôi cảm thấy mình hoàn toàn vô dụng. Tối,TOP vẫn không vào bệnh viện, anh giận tôi vì tôi bảo những kỉ niệm giữa chúng tôi là vô nghĩa sao? Đôi khi tôi muốn đập bỏ tất cả những món đồ tôi cầm trên tay như thể làm điều đó sẽ làm tôi nhớ lại tất cả. Tôi ước chi, mọi người mắng mỏ tôi là kẻ vô tâm, vô dụng. Nhưng ngược lại, ai cũng đối xử với tôi rất tốt. Trời đã dần dần tối, lạnh hơn. Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, từ đây có thể thấy toàn bầu trời, toàn sao là sao. Bỗng dưng:

    BÙM! BÙM!- Một đợt pháo bông vụt lên trên cửa sổ. Hóa ra hôm nay là lễ kỉ niệm 10 năm thành lập của bệnh viện. Bỗng dưng đầu tôi lại hiện ra chữ Brenda sáng rực trên bầu trời. Một cái áo khóac được choàng từ phía sau tôi, là Jinnie. Cô ấy ngồi xuống cạnh tôi:

    -Pháo bông? Có làm em nhớ gì không?- Jinnie hỏi, nhìn tôi mỉm cười.

    -Lúc trước, em và TOP đã cùng xem pháo bông à?- Tôi hỏi

    -Ừm… Xem như em đã qua câu hỏi kiểm tra của chị- Jinnie xoa xoa đầu tôi, cười hìhì.

    -Chị là bạn gái của Seung Ri sao?- Tôi hỏi

    -Ơ… lúc trước em không gọi anh ta là vậy đâu nha!!- Jinnie nói

    -…

    -Em gọi Seung Ri là Ri Panda mãi- Jinnie giải thích. Tôi phì cười.
    - - - - - - - - - - - - - - - - - - -



    +Khách sạn:

    -Sao? Xe đạp đôi ấy?- Dae Sung há hốc khi nghe TOP nói

    -Ừm…

    -Anh kiếm xe đạp đôi ở đâu ra vậy?- Yong vừa bấm điện tử vừa hỏi.

    TOP không thèm trả lời bọn em ngốc nghếch của mình.

    -Ra là anh đi tìm xe đạp đôi nên không đến bệnh viện tối này- Athena nói,tay cầm một tách cà phê sữa.

    -Athena, cho Ri uống với- Seung Ri nũng nịu.

    -Thôi, Jinnie ghen đấy, tự pha mà uống- Athena nói, Ri xụ mặt xuống. Chả là Jinnie đang giận anh chàng vì cái tội “ngây thơ”. Nội trong mấy ngày đến đây, Ri đã phát ngôn bừa bãi hàng chục lần làm đụng chạm đến nỗi buồn của TOP.

    -Ngày mai đi shopping không? –Ri nói, lại vô tư.

    -Đi đi, dù sao cũng đến đây rồi , ấy anh em mình đi náo loạn một bữa- Yang tán thành.
    - - - - - - - - - - - - - - - - - - -


    +Bệnh viện:
    Tôi thức sớm hơn mọi người, nhẹ nhàng đi ra ngoài. Đã lâu rồi tôi không một mình hít thở không khí của buổi sáng. Rồi tôi thấy TOP, anh chàng đang ngồi bấm điện thoại trên một chiếc xe đạp, mà lại là xe đạp đôi mới lạ. Tôi bước lại:

    -Anh định làm gì với chiếc xe vậy?- Tôi hỏi, TOP ngẩng đầu lên, mỉm cười:

    -Ơ… em thức sớm vậy à? Đi xe đạp không?

    -Nhưng…

    -Anh xin phép bác sĩ rồi, không sao đâu…- TOP nói ,và kéo tôi lên xe.

    Xe bắt đầu chạy, chầm chậm, gió lướt nhẹ trên mặt tôi, mơn man. Một lúc sau mặt tôi lạnh buốt. Tôi nhắm mắt lại:

    -Em hát cho anh nghe nào, Brenda

    -Ôi... anh có biết là em hát hay lắm không hả?

    -Ừ... Thôi thì đừng hát... Mắc công người ta sẽ bắt cóc em mất đấy


    Đột nhiên tôi có cảm giác rơi tự do xuống thảm cỏ. Tôi không thèm mở mắt, và đầu tôi đập nhẹ, nhẹ thôi xuống thảm cỏ. Tôi lại chìm vào giấc ngủ, và như mọi khi, giấc mơ lại xuất hiện…
    p3xjnhkutpr0
    p3xjnhkutpr0


    Tổng số bài gửi : 37
    WON VIP : 39
    Join date : 23/05/2011
    Đến từ : .-oO*_Thiên Đường BigBang_*Oo-.

    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by p3xjnhkutpr0 Sat May 28, 2011 7:40 pm

    CHAP 21

    TOP trở về khách sạn trong tình trạng mệt mỏi. Có thể nói những lần luyện tập để biểu diễn cũng không thể làm anh mệt mỏi đến thế này. Mọi chuyện xảy ra liên tục đến nổi mọi người không thể kiểm sóat được. Đến bay giờ đã gần 2 tuần, thời gian nghỉ ngơi của mọi người cũng sắp hết. Có lẽ anh đã lãng phí thời gian của mọi người khá nhiều. Đã đến lúc phải trả lại gì đó cho Big Bang. TOP bước vào phòng, mọi người đã đợi sẵn ở đó, đồ đạc (chắc do đi shopping về) chất đầy trong phòng:

    -Hyung! Bọn em có mua năm cái áo cho anh- Yong đứng dậy đầu tiên, tay cầm giỏ đồ đưa cho TOP. TOP mỉm cười nhận lấy giỏ đồ, rồi ngồi xuống cùng mọi người.

    -Chúng ta về Hàn Quốc thôi...- TOP ngập ngừng. Tất cả ngạc nhiên khi nghe anh nói:

    -Ơ... không phải Brenda vừa bị ngã xe đạp sao? Bây giờ vẫn chưa tỉnh mà??.- Sung hấp tấp

    -Anh đã lãng phí thời gian của các em quá nhiều rồi. - TOP nói. Mọi người nhìn nhau sững sờ.

    -Anh định bỏ cuộc sao?- Jinnie hỏi, lo lắng

    -Anh không biết, anh thấy thất vọng lắm, lại rất mệt mỏi, anh không còn sức lực nữa- TOP trả lời. Hai cô gái lặng nhìn nhau, rồi trao nhau một ý nghĩ, họ bước ra ngoài

    Ngoài trời ở Thái không lạnh như ở Hàn. Athena và Jinnie im lặng, cả hai buông trí óc mình theo một dòng suy nghĩ riêng. Nhưng đôi chân của họ đều di về một hướng
    - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -



    +Bệnh viện:

    Athena và Jinnie mở cửa bước vào phòng. Brenda vẫn còn ngủ, mẹ Brenda bảo từ lúc bị té đến giờ, vẫn không thức:

    -Bác sĩ nói thế nào ạ?- Athena hỏi.

    -Ông ấy nói, có thể khi Brenda té lần này, thì nó sẽ nhớ lại vài chuyện. Hy vọng là vậy- Mẹ Brenda trả lời

    -Nghe có vẻ giống phim nhỡ?- Jinnie gật gù.

    -Ngày mai... chúng ta về Hàn Quốc rồi. Có lẽ tui sẽ ở lại- Athena.

    -Thời gian quá ngắn để Brenda nhớ lại, nhưng quá dài cho sự chờ đợi của tất cả- Jinnie.

    Hai cô gái cứ ngồi lặng lẽ cạnh giường Brenda. Athena nắm tay Brenda, kể đi kể lại những câu chuyện mà họ đã từng trải qua, với những hi vọng nhỏ nhoi mà họ có thể làm được. Họ có biết, sâu trong thâm tâm Brenda, những kí ức đã dần dần sống dậy. Nhẹ nhàng, chầm chậm.
    - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -



    Tôi bắt đầu nhận thức được sự việc xảy ra xung quanh tôi. Mặc dù tôi không mở mắt, tôi không nói chuyện. Nhưng những câu nói của mọi người cứ xuất hiện mờ ảo trong đầu tôi. Tôi tự hỏi tôi đã như thế này bao lâu rồi. Tất cả những gì tôi nhớ là tiếng động lớn khi máy bay gặp tai nạn. Sau đó là...sau đó là gì nhỉ?

    Tiếng nói của bác sĩ, của mẹ... và hình như là cả TOP nữa. Tôi rất muốn nói chuyện với mọi người nhưng không thể. Cái gì đó kéo tôi xuống giường. Tôi tự nhủ tôi sẽ tỉnh dậy. Tôi muốn gặp TOP để kể cho TOP nghe tôi đã sợ như thế nào khi bị tai nạn.

    ...

    ...

    ...

    Ánh nắng nhẹ nhàng lướt trên tóc tôi. Tôi nhận thấy điều này và từ từ mở mắt. Mẹ tôi, Athena ngồi sát bên giường. Tôi khẽ cử động cánh tay, nó được quấn chặt bởi những thứ dây nhợ khó chịu. Chai nước biển vẫn chưa truyền xong. Tôi nhìn cái đồng hồ đối diện. 10h sáng. Còn ngày tháng, ôi, đã 14 ngày kể từ lần tôi bị tai nạn. Tôi đã ở trong tình trạng gì trong 14ngày đó hỡ!!!

    -Athena- Tôi khẽ gọi, lắc nhẹ cổ tay, dùng ngón tay vuốt vuốt gương mặt chị ấy. Vẫn không tỉnh, đến bây giờ tôi mới bắt đầu nghĩ đến TOP. Athena ở đây rồi, vậy thì TOP cũng sẽ ở đây. Tôi cô gọi Athena lần nữa, cổ họng tôi dường như đóng băng- Athena!!

    Athena choàng dậy. Vuốt tóc lại rồi ngạc nhiên nhìn tôi:

    -Brenda!! Em tỉnh rồi à?- Athena mừng rỡ-Hôm nay chị đi điều trị cùng em, TOP không đến được?

    -Điều trị? Điều trị gì chị- Tôi ngạc nhiên. Athena ngạc nhiên nhìn tôi:

    -Em... em không nhớ gì sao?

    -Em có quên gì đâu chị?- Tôi trả lời. Đầu tôi càng nhức hơn vì phải đối mặt với những vấn đề khó hiểu- Có chuyện gì hỡ chị?

    -Sau khi bị tai nạn, em đã quên hết tất cả. Em quên TOP, quên chị, và những chuyện chúng mình đã trải qua ở Hàn Quốc. Tính từ đó đến nay đã 1 tuần rồi. Trong suốt hai tuần này, TOP lúc nào cũng ở bên cạnh em. Anh ấy rất buồn và tuyệt vọng khi em không nhớ gi đến tình cảm giữa em và anh ấy. Em còn đối xử rất tệ với TOP nữa! TOP quyết định bỏ cuộc rồi... - Athena nói một lèo như thể ngày mai chị ấy sẽ không còn được nói nữa. Tôi lặng người, bối rối. Tôi không thể làm được gì ngoài việc nhìn Athena đắm đuối:

    -Em...em bị mất trí nhớ sao?- Tôi ngỡ ngàng hỏi tiếp. Athena gật đầu lia lịa, chị ấy òn ngỡ ngàng hơn cả tôi:

    -Vậy... vậy TOP đâu rồi chị?- Tôi hỏi. Athena quay ngoắc nhìn đồng hồ.

    -30' nữa, TOP và Big Bang sẽ bay về Hàn Quốc.

    Tôi tung chăn ra và bước xuống giường, cùng lúc đó bác sĩ cũng vừa bước vào phòng. Mẹ tôi ngạc nhiên khi thấy tôi đứng đây và hoàn toàn tỉnh táo:

    -Cô hãy ngồi xuống, tôi sẽ kiểm tra lại - Bác sĩ nói. Tôi quát lên, hình như hơi bị kích động:

    -Tôi bình thường rồi, bây giờ tôi hoàn toàn tỉnh táo. Ông hãy cho tôi ra ngoài đi, làm ơn!!- Mẹ và bác sĩ nhìn nhau, Athena đứng dậy:


    -Brenda nhớ lại rồi, mọi người hãy cho em ấy ra sân bay đi- Athena van xin. Bác sĩ và mẹ lại nhìn nhau, thừa lúc này, tôi tung cửa chạy ra ngoài. Athena cũng chạy theo tôi. Đây là sức lực cuối cùng của tôi, và bây giờ tôi mạnh hơn lúc nào hết.

    -Trên đời vẫn có phép màu- Vị bác sĩ đứng ở phía sau gật gù, vỗ vai mẹ Brenda nhè nhẹ.
    - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -



    Tôi và Athena bắt taxi đến sân bay. Tay chân Athena lạnh ngắt vì mệt, gương mặt chị ấy chuyển từ trắng hồng sang trắng xanh. Nói thật, từ khi lúc bị xỉu trong buổi kiểm tra chạy, tôi chưa từng mệt như bây giờ. Cảm giác trong người nóng rực còn tay chân thì lạnh băng. Athena vỗ nhẹ lên vai tôi:

    -Không sao đâu!- Athena nói

    -Em đã như thế nào trong 14 ngày qua hả chị?- Tôi hỏi, vẫn còn chưa hết mệt.

    -À... Em bị chấn động não và quên hết mọi cuyện như chị nói lúc nãy. TOP đã chăm sóc cho em rất nhiều nhưng em lại gạt bỏ sự chăm sóc ấy. Sáng hôm qua m cùng TOP đạp xe đạp trong sân sau của bệnh viện thì bị té xe. Rồi em hôn mê từ sáng hôm qua đến bây giờ ấy. TOP cảm thấy rất tuyệt vọng và anh ấy muốn bỏ cuộc.

    -Ôi... Sao lại thế này chứ- Tôi bưng mặt. Chiếc taxi đột ngột ngừng lại. Tôi nhìn lên phía trước, đám đông chắn cả đường, và xe không thể nào chạy qua được. Đã mất 15' rồi. Giải quyết đám đông này không biết đến chừng nào. Năm phút trôi qua:

    -Em đi đây!- Tôi xoay qua nói với Athena.

    -Hỡ?? Đi đâu hỡ em??- Athena ngạc nhiên

    -Đi đến sân bay, theo em đóan thì đám đông này khoảng chừng 15' nữa mới xong nhưng...

    -Đi đi, nhưng chị không đủ sức chạy với em. Em phải tiếp tục một mình rồi- Athena nói, nhìn tôi đầy cương quyết. Tôi nhìn lại chị bằng một ánh mắt cảm kích, rồi mở cửa xe chạy đi.

    Tôi nhắm mắt mà chạy, trong người tôi không còn cảm giác mệt mỏi, và tôi quên mất mọi người đang nhìn tôi như một kẻ trốn viện. Thì là thế chứ gì nữa. Tôi đang mặt quần áo của bệnh viện. Qua một ngã tư nữa là đến sân bay, cố gắng hết sức...

    +Sân bay

    Tôi đã đến sân bay bằng sức lực của mình. Vội vàng tìm bảng theo dõi chuyến bay. Korea. Tôi choáng váng cả người khi nhìn thấy chuyến bay đến Korea đã cất cánh. Bỗng dưng tôi rơi nước mắt, trong đầu trống rỗng. Tôi đã cố hết sức rồi mà, sao vẫn không kịp. Tôi cố gắng nhìn lên bảng một lần nữa, nhưng mọi thứ nhòe đi vì nước mắt của tôi. Tôi ngồi sụp xuống mà khóc nức nở, có lẽ tôi đã hành động thái quá rồi. Mọi người ai cũng nhìn chăm chăm vào tôi. Tôi không muốn để ý, tôi chỉ muốn nhìn thấy TOP lúc này thôi. Một người con trai ngồi xuống trước mặt tôi:

    -Cô có sao không?- Tôi cứ tưởng là TOP và ngừng khóc. Nhưng không phải, đây là bảo vệ của sân bay thôi. Tôi đã bỏ lỡ TOP thật rồi. Nước mắt lại rơi ngày càng nhiều và tôi không thể kiềm lại được. Tôi đứng dậy, bước ra khỏi sân bay. Nhưng...

    -Con gái kiểu gì mà lại đi quên mất người yêu của mình thế không biết??- Giọng nói khàn khàn vang lên. Tôi quay lưng lại, mà trong đầu cứ tưởng bị ảo giác. Nhưng, vâng, nhưng người đứng sau tôi là TOP, một tay kéo vali, một tay xách giỏ. Tôi đứng chết trân, dòng người hối hả bước ngang qua tôi và TOP. Lúc này mọi thứ lại trở nên nhòe nhoẹt. TOP bước đến gần và tôi cảm nhận đựơc hơi ấm từ cơ thể anh:

    -Khóc gì mà khóc? Anh không giận em thì thôi chứ...- TOP cốc vào đầu tôi một cái, đau thật…

    -Sao anh mạnh tay thế hả?- Tôi nói lớn trong nước mắt.

    -Người ta bảo anh ăn hiếp em kìa. Về thôi!!- TOP cặp tay tôi dắt ra ngoài. Tôi ngoan ngoãn nghe lời. Cảm giác lúc này thật khó tả, nên tôi cũng không biết tả thế nào. Chỉ biết rằng, tôi cảm thấy an toàn hơn hết. Cảm thấy ấm áp hơn hết. Và tôi yêu TOP hơn bao giờ hết.

    - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -



    +2 tháng sau:

    Hey!! Tôi đang ở Nhật Bản và bắt đầu kế hoạch Nhật tiến của Big Bang. Đến bây giờ tôi vẫn không nhớ rõ những chuyện xảy ra trong 14 ngày ấy. Nhưng hiện tại bây giờ thật sự rất tuyệt vời. Tôi và TOP đã có một đứa con.

    À! Không phải con như ai kia nghĩ đâu nhé. Là con chó tên BiBa mà tôi và TOP vẫn thường gọi là ”con trai”. Nhưng thật ra lại là chó cái ấy [>”<]

    Thôi nhé. Câu chuyện tạm thời kết thúc ở đây vậy.

    -Brenda!! Vào đây tắm chung với anh nè [Giọng của Yong]

    Ơ ơ, đó chỉ là hồ bơi thôi nhé. Tôi đi đây. À, cùng chúc cho Big Bang Nhật tiến thành công!! Fighting!!!!
    END FIC

    Sponsored content


    OH MY GOD! Empty Re: OH MY GOD!

    Bài gửi by Sponsored content


      Hôm nay: Sun May 19, 2024 8:11 pm